Chương 32: (Vô Đề)

An Noãn bị thương nhẹ, theo ý Sở Tuấn thì nên ở nhà nghỉ ngơi vài ngày.

Nhưng cô không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy, ngủ một đêm dậy thấy không có vấn đề gì, cô vẫn theo Sở Tuấn đi làm.

Cô không hiểu biết nhiều về thời đại này, tự mình đọc sách và có một người thầy chỉ dạy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Cô phải nhanh chóng làm quen, hơn nữa Chu Niệm Xuyên rất tán thưởng cô, nếu sau này cô thật sự tạo ra thành tích, rất có thể ông sẽ trở thành người tiến cử cô.

Dĩ nhiên Sở Tuấn cũng có thể, nhưng Sở Tuấn ít nhiều có chút thành kiến với cô.

Đây không phải là đi cửa sau, đây là chuyện tốt cho nước cho dân, có hai lớp bảo đảm thì có gì không tốt.

An Noãn kiên quyết nên Sở Tuấn cũng không từ chối.

An Noãn vẫn đến thư viện, Chu Niệm Xuyên hôm qua về nhà nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cô là một nhân tài, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.

Phải biết rằng nhân tài trong lĩnh vực điều tra hình sự vô cùng khan hiếm, cho dù trình độ văn hóa của An Noãn có thấp một chút, chỉ cần có thiên phú, có lòng học hỏi thì cũng nên phá lệ mà dùng người.

Ông quyết định sẽ dạy dỗ An Noãn thật tốt, phấn đấu trở thành người dẫn đường cho cô.

An Noãn tiếp tục đọc sách, đang đọc thì có người đến.

"Đồng chí An." Có người gõ cửa: "Có người tìm cô."

Lạ thật, An Noãn thắc mắc, ở thời đại này cô làm gì có người quen nào? Ai có thể đến tìm cô? Chẳng lẽ là bác sĩ Lý hôm qua được cứu, giong trống khua chiêng đến tặng cờ thưởng ư?

An Noãn bỗng rùng mình một cái, có chút ngại ngùng.

Ngay sau đó có người đẩy cửa bước vào.

An Noãn trợn tròn mắt.

Cái quái gì thế này?

Người đến là Hướng Hạo Nhiên.

Hướng Hạo Nhiên lại ôm một bó hoa hồng đỏ, không biết có phải đã vét sạch vườn hồng không.

Tay còn xách hai cái túi, không biết là thứ gì.

"Cô An."

Hướng Hạo Nhiên sải bước vào: "Chú Chu."

Hướng Hạo Nhiên và Sở Tuấn quả nhiên là loại quan hệ rất thân thiết, ngay cả người trong cơ quan của Sở Tuấn anh ta cũng đều quen biết.

Chu Niệm Xuyên nhìn Hướng Hạo Nhiên ôm hoa, cũng có chút ngây người: "Tiểu Hướng à, cậu đây là… làm gì vậy?"

Hướng Hạo Nhiên đưa hoa đến trước mặt An Noãn: "Chú Chu, cháu đến để theo đuổi An Noãn."

Chu Niệm Xuyên phá án nửa đời người, cảm thấy hôm nay là ngày kỳ quái nhất.

Dove_Serum vùng da cánh

"Đây là quà cho cô, tối qua gấp quá, sáng nay trung tâm thương mại vừa mở cửa là tôi đi mua hai bộ quần áo cho cô." Hướng Hạo Nhiên đặt túi lên bàn: "Tôi thấy phong cách này, chắc cô sẽ thích, vừa không quá phô trương, cũng không quá giản dị."

Hướng Hạo Nhiên nói câu này với vẻ vô cùng chân thành.

Anh ta trông không tệ, ăn mặc cũng chỉn chu, ôm bó hoa trông đúng là anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng.

Người đàn ông như vậy có sức sát thương rất lớn, anh ta theo đuổi con gái, không nói là mười phần chắc chín nhưng cũng rất khó không động lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!