Bốn phía là mùi nước sát trùng nhàn nhạt, không có cửa sổ, chỉ có bóng đèn trên trần nhà cung cấp nguồn sáng, bức tường trắng tinh có chút quá mức, không, phải nói là mọi thứ trong tầm mắt đều trắng đến không thể tưởng tượng, làm người ta cảm thấy khó chịu về mặt tâm lý.
Một bác sĩ trung niên mặc áo blouse trắng, tay trái cầm hồ sơ bệnh án, tay phải cầm chìa khóa, trên cổ tay nổi đầy gân xanh là những sợi kim chỉ khâu vá đan xen, sau khi mở cánh cửa sắt gia cố tầng thứ nhất trước mặt, gõ cửa phòng bệnh số 411.
Phía sau hắn, đi theo hai tên y tá có làn da màu than chì và năm đứa trẻ tuổi từ 5-15.
"Bệnh nhân số 411, đã đến giờ ra ngoài giải khuây, mời ngươi phối hợp một chút."
Khi bác sĩ nói, cơ bắp khuôn mặt hắn run rẩy không tự nhiên, trông rất kỳ dị.
Lời nói này của hắn chỉ là thông báo thường lệ, sau mười giây cửa trước vẫn không có động tĩnh, hắn đặt tay lên chốt cửa, đang định vặn thì cửa phòng bệnh số 411 mở ra.
Thiếu niên đứng sau cánh cửa trông còn chưa thành niên, trên người mặc quần áo bệnh nhân xanh trắng xen kẽ.
Dáng người hắn rất mảnh khảnh, đứng thẳng cũng chỉ đến vai bác sĩ, quần áo bệnh nhân trên người lại có chút rộng, lỏng lẻo khoác lên người, lộ ra một đoạn xương quai xanh trắng nõn, khiến cả người càng thêm nhỏ nhắn.
Một cánh cửa dường như chia cắt hai thế giới, thiếu niên và những người hung tàn này phong cách không hợp nhau, yếu ớt đến mức một bàn tay là có thể bẻ gãy cổ hắn.
Thiếu niên cũng không bị mọi thứ ngoài cửa làm cho sợ hãi, mà ngẩng đầu lên, ôm một bó hoa hồng nhạt, cười nhạt: "Được, nhưng có thể chờ ta một lát không?"
Theo động tác của đối phương, khuôn mặt hắn rốt cuộc hoàn toàn lộ ra trước mắt mọi người, khuôn mặt kia giống như được miêu tả tỉ mỉ, ngũ quan tinh xảo dường như là kiệt tác đẹp nhất của trời cao.
Da hắn vô cùng trắng nõn tinh tế, dường như chỉ cần ấn nhẹ một chút, liền sẽ xuất hiện một vệt đỏ, mà đôi môi được phác họa kia, lại đỏ rực rỡ.
Bác sĩ chuyển động tròng mắt đen trắng rõ ràng, ngón tay hắn cọ xát bệnh án, vừa lúc ấn đến tên bệnh nhân số 411 —— Thẩm Kha.
"Có thể."
Sau khi được cho phép, Thẩm Kha nhặt lên chiếc chai rơi xuống đất, vào phòng vệ sinh lấy một chút nước, sau đó cắm bó hoa trong lòng vào.
Không biết hoa bị cắt xuống có thể nở rộ được bao lâu, có lẽ khi phó bản này kết thúc, bó hoa này liền sẽ khô héo.
Hắn lại dùng tay hứng một ít nước, nhẹ nhàng rắc lên cánh hoa, làm chúng ướt lại một lần nữa.
Làm xong những điều này, hắn mới một lần nữa đi ra cửa, lại phát hiện những đứa trẻ ban đầu đứng phía sau y tá đã chen chúc lại, từng đôi mắt sáng như tuyết đồng loạt nhìn hắn.
Thẩm Kha không chắc chắn hỏi: "Sao lại…?"
Y tá tiến lên một bước, kéo những đứa trẻ lại, có một cậu bé tóc hơi xoăn đẩy y tá một chút, bước chân chạy tới, vô cùng tự nhiên ôm lấy tay Thẩm Kha, ngẩng đầu hỏi: "Em có thể chơi cùng anh không?"
Thẩm Kha: "Đương nhiên có thể."
Hắn lập tức có chút không quen với sự nhiệt tình của những đứa trẻ, nhưng từng củ cải nhỏ trước mặt mở to đôi mắt to chớp chớp, khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ tràn đầy sự ngây thơ, quá đáng yêu.
"Em cũng muốn, em cũng muốn!"
"Còn có em! Em rất ngoan."
Hai y tá rốt cuộc thu hồi ánh mắt vẫn dán vào thiếu niên, sắc mặt có chút kỳ quái đánh giá đám trẻ hưng phấn quá độ này: "Không được ồn ào, ồn ào nữa là không lễ phép, trẻ không lễ phép sẽ không có ai thích."
Đám trẻ bĩu môi, thần sắc có chút không vui, nhưng vẫn an tĩnh lại.
Bác sĩ xoay người đi ở phía trước, trên bảng tên ngực hắn không có tên, chỉ có một danh hiệu, 03.
Đoàn người đi qua mấy hành lang rất dài, rẽ qua vài khúc cua, trước mắt rốt cuộc không còn là ánh đèn màu trắng sáng lên trên hành lang nữa, bên ngoài là một bãi cỏ rất lớn, trên đó điểm xuyết một ít hoa và bụi cây cố tình gieo trồng, gió nhẹ nhàng thổi qua, liền sẽ truyền đến sự rung động của thiên nhiên.
Trên bãi cỏ đặt rất nhiều đồ chơi đủ loại, những thiết bị vận động như bóng đá, cầu lông, bóng rổ cũng không ít, có thể nói là chăm sóc toàn diện cho bệnh nhân ở các giai đoạn khác nhau.
"Tổ thứ hai tự do hoạt động nửa giờ, nửa giờ sau ta lại qua đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!