Thành Lạc Dương quả nhiên là lớn, đặc biệt hội hoa xuân sắp tới, cơ hồ
tùy ý có thể thấy được mẫu đơn. Nơi này còn có các loại chợ hoa to nhỏ.
Lần này Lý Phỉ đến đây, là muốn nhìn xem có thể đào ra được cái gì tốt
không.
Lần này bán năm gốc mẫu đơn, buôn bán lời không ít,
nhưng là không gian của nàng cũng không có bao nhiêu mẫu đơn. Lý Phỉ
tổng cộng nhặt được ở Lý phủ tám gốc, bán năm gốc, hiện tại chỉ còn lại
có ba gốc mà thôi. Ba gốc còn lại này sẽ không bán, là vì nàng muốn dùng ba gốc này đi bồi dưỡng mẫu đơn mới.
Lý Phỉ chậm rãi dạo chợ
hoa.
Chợ hoa có đủ loại hoa, Lý Phỉ nhìn thấy rất nhiều loại mẫu đơn mà
bản thân nàng chưa bao giờ nhìn thấy. Cũng làm cho nàng nhận thức thêm
nhiều hơn về các loại mẫu đơn quý báu, chẳng hạn như Diêu hoàng, Kim
phiêu hương, Thập mẫu cẩm, Diện tam biến…vân vân...
Đột nhiên, nàng nhìn thấy có đám cãi nhau, rất nhiều người đang vây quanh xem.
Lý Phỉ tiến lên, hỏi một người qua đường thì mới biết được. Thì ra là
gần đó có vị Liêu lão nhân, cực yêu mẫu đơn, trong nhà cũng có đủ loại
mẫu đơn, có một gốc cây là cực phẩm Diêu hoàng. Gốc mẫu đơn này không
chỉ sang quý vì là giống Diêu hoàng, trọng yếu hơn nó loại dạng Kim hoàn mà cực kì hiếm gặp. Được xưng là Mẫu đơn hoàng hậu, cực phẩm của các
loài hoa, đó cũng là gốc nổi bật của Liêu lão nhân. Nghe nói có rất
nhiều người muốn mua gốc hoa này, nhưng là Liêu lão nhân sống chết cũng
không bán.
Nó thật sự là bảo bối của Liêu lão nhân.
Nhưng lần này Liêu lão nhân một hôm đi ra ngoài, thế nhưng gốc cực phẩm Diêu hoàng của ông liền bị chết rồi.
Vì sao đâu?
Sau khi Liêu lão nhân đi ra ngoài, nhân dịp đó một đàn thê
thiếp lại quay ra tranh cãi nhau, lúc đó ngoài ý muốn làm đổ vỡ luôn bồn hoa mẫu đơn đó, còn làm gãy cả một cành của nó.
Mấy vị thê thiếp đó
kích động luống cuống lên, đây chính là thứ mà Liêu lão nhân yêu nhất
đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!