Lý Phỉ sai Hoa Tử đi điều tra tình huống, nàng không hoài nghi những lời Trình thúc nói, bởi vì họ là đệ nhất phú thương nên hiểu rất rõ ràng
tình hình đất nước.
Hiện tại chiến sự không có ở nơi này nhưng nàng vẫn
phải chuẩn bị một chút.
Vấn đề đầu tiên và quan trọng nhất chính là lương thực.
Lý Phỉ phái người canh giữ ở mấy kho
lương thực, lương thực mới thu về cũng không bán. Còn phái người ở trong thành lặng lẽ thu mua lương thảo, còn mua một tòa nhà kín đáo trong
thành giấu lương thực.
Cái gọi là thỏ khôn có ba hang, đương nhiên phải chuẩn bị nhiều chút.
Ngay cả không gian của mình Lý Phỉ cũng
sử dụng để để đựng. Nếu chiến tranh đánh đến chỗ này thì vấn đề cấp
thiết nhất chính là lương thực.
Hiện tại trong không gian của Lý Phỉ có
trồng một ít lương thực, chỉ cần có không gian ở, đến lúc bất đắc dĩ
nàng có thể vào không gian, nghỉ ngơi cả đời cũng không sao cả, bởi vì
lương thực trong đó rất nhanh lại được trồng ra.
Lý Phỉ cũng đem chuyện này nói với Hồ
thúc và Hoa Tử, cũng dặn bọn họ không được nói cho người khác. Dù sao
bây giờ chuyện còn chưa xảy ra, nếu chính mình nói ra khả năng sẽ bị vu
thành kẻ bịa đặt náo động lòng người.
Lý Phỉ rất tín nhiệm hai người này. Hai
người biết tình huống thì khủng hoảng một trận, lại nghe thấy Lý Phỉ
tính toán thì bình tĩnh lại. Cùng nhau thương lượng chuyện bảo hộ an
toàn mọi người và trang viên Lý gia nếu thực sự có chiến tranh xảy ra.
Mà lúc này Lý gia trang đang thiếu hộ vệ người và trang viên.
Người như vậy phải phải có võ công, mà
người như vậy không dễ dàng tìm được. Trước đành phải dùng gia đinh tuần tra mỗi ngày. Cũng may mà vẫn còn thời gian để chuẩn bị mọi thứ.
Buổi tối Lý Phỉ nặng nề ngủ.
Nửa đêm, Lý Phỉ không hiểu sao bỗng thấy
có thứ ánh sáng chói mắt chiếu vào. Nàng đang định lấy tay chắn thì có
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!