Đây là Lý Phỉ chứng kiến một ngày lễ chọn đồ vật đoán tương lai hỗn loạn nhất.
Lý Phỉ không biết làm thế nào để dàn xếp việc này, nhìn mấy người đang khóc lóc mà cuống cả lên. Cha Xuân Hoa
ngơ ngác ngồi ngoài cửa, vẻ mặt thương cảm, vậy là ông cũng nghĩ như
thế. Dù sao thì nữ nhi của mình cũng đi ra ngoài một chuyến khá lâu, lại mang về nhiều tiền nên ai cũng nghĩ lung tung thôi.
Lý Phỉ thấy Xuân Vân bưng đồ ăn từ bên ngoài vào, định gọi nàng đi an ủi họ một chút, nhưng nàng ấy cũng khóc theo luôn.
"Muội khóc cái gì vậy, tiểu tổ tông, muội không cần phải làm phiền thêm!"
"Muội, muội cũng không biết khóc cái gì, nhìn bọn họ khóc thương tâm như vậy, tự nhiên khóc theo." Xuân Vân thút tha thút thít đáp.
Lý Phỉ thật đau đầu, trong thời gian này nàng rất bận, chuẩn bị đón năm mới, ở thôn trang còn rất nhiều việc cần làm. Trong đống việc bề bộn Lý Phỉ mới rút ra được một ngày làm lễ chọn đồ vật đoán tương lai, nhưng sao nó lại thành thế này!
Mặc kệ mấy người khi nào khóc xong thì
thôi.
Trời đã tối rồi, nhân vật chính Nữu Nữu đã sớm đi ngủ, Lý Phỉ cũng lười giải thích với những người này, trực tiếp gọi người đưa cơm cho
bọn họ ăn còn nàng thì đi ngủ.
Đêm khuya yên tĩnh, Lý Phỉ nhìn đứa trẻ ngủ say trên giường, dường như lòng nàng cũng mềm mại đi rất nhiều.
Có một số việc như định mệnh sắp đặt sẵn vậy!
Nàng đi vào thế giới này chỉ mong sao có thể sinh tồn tốt mà
thôi. Nàng vẫn cố gắng đi thích ứng, thậm chí đi học cách sống của con
người nơi này. Nàng biết, nếu muốn sống tốt ở nơi này thì phải hòa nhập
với quy cách sống ở nơi này. Nàng vẫn học và làm được cũng không tệ.
Nhưng có vấn đề nàng không dám đụng đó là tình cảm. Nàng không biết ở
thế giới này nàng có thể yêu một người nào đó hay không, hay có người
nào đó mà nàng có thể tiếp nhận hay không.
Nàng không muốn rối rắm về chuyện tình
cảm nữa, bây giờ Lý Phỉ chỉ có ý nghĩ để Nữu Nữu làm nữ nhi của nàng. Kệ cho chuyện tình cảm sau này thế nào, giờ Lý Phỉ chỉ muốn có một người
thân nhân để nàng kí thác tình cảm của mình.
Mà thân nhân này chính là
một tiểu hài tử thuần phác không cần phòng bị và ỷ lại nàng.
Đối với nhà Xuân Hoa, Lý Phỉ vẫn cảm
thấy rất xa lạ. Tình cảm của nàng đối với họ rất kì quái. Bởi vì mẹ Xuân Hoa, nàng không yên tâm với họ, mà nhìn thấy Lý Mai ngượng ngùng, cha
Xuân Hoa trung thực hàm hậu, Lý Phỉ nghĩ mình có thể nhận họ làm thân
nhân. Cho nên Lý Phỉ muốn thử tiếp xúc với bọn họ, nhưng vì mẹ Xuân Hoa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!