Lý Phỉ trở về phòng mình.
Xuân Hoa tên thật là Lý Phỉ, bộ dáng
giống hệt nàng, thật sự nàng ấy chính là mình, mình là nàng ấy ư? Điều
này làm cho Lý Phỉ rất hoang mang. Vì sao hai người sẽ là một người. Vì
sao nàng lại xuyên vào người Xuân Hoa?
Hay mình là Xuân Hoa, còn trí nhớ kiếp trước kia chỉ là một giấc mơ mà thôi?
Nhưng nếu nói như vậy thì tất cả những
tín niệm của nàng đều sụp đổ hết! Những thứ mà nàng biết: tri thức, tín
ngưỡng, đều đến từ kiếp trước, còn có sự tự tin về bản thân, nhưng bây
giờ lại thay đổi!
Người mẹ mà mình vẫn luôn kính yêu, người cha mà nàng luôn căm hận, tất cả những cái đó chỉ là một giấc mộng thôi ư?
"Lý Phỉ tỷ, ăn cơm thôi."
Xuân Vân đẩy cửa tiến vào nói với Lý Phỉ.
Ừ. Lý Phỉ lên tiếng nhưng không có ý định đứng lên.
"Lý Phỉ tỷ, có chuyện gì sao?"
"Nếu có một ngày muội phát hiện muội không phải là muội, là một người khác, muội sẽ làm gì?" Lý Phỉ như nói
với nàng cũng như là nói với chính mình.
"Cái gì mà muội không phải muội, là người khác? Muội vẫn là muội nha, Lý Phỉ tỷ, tỷ nói lung tung gì vậy chứ. Đi ra nhanh lên, hôm nay là Trung thu, Hồ đại nương làm thật nhiều bánh Trung thu ngon lắm, ha ha…" Xuân Vân vẫn như vậy, không có một chút phiền não gì.
Đúng vậy, sao mình lại phải phiền não
chứ? Mình vẫn là mình! Không có gì thay đổi cả, cho dù Xuân Hoa có gì
đó liên quan tới mình, thì cũng là kiếp trước của mình, hoặc là một thân thể ở thời không khác của mình, nhưng nếu là như thế thì sao chứ?
Nàng vẫn sống cuộc sống của nàng, Lý Phỉ cũng có ý nghĩ của chính mình, hai người giống nhau, ngoại hình giống
nhau, tên giống nhau, nhưng tư tưởng lại khác.
Nói cho cùng, nàng cho dù có thay đổi thân thể thì vẫn là nàng trước đây!
Không suy nghĩ lung tung về chuyện này nữa, ra ngoài cùng mọi người ngắm trăng vậy.
Nữu Nữu nhìn thấy nàng bèn với đòi ôm.
Lý Phỉ ôm nó vào trong lòng, nghe nó kêu ô ô a a gì đó. Tiểu Ngưu chơi
đu dây trong sân, Vũ Nhi ở bên cạnh trông coi. Hồ thúc, Đạt Tử, Hoa Tử
đang nói chuyện phiếm, Trương thị và Hồ đại nương bận bịu trong bếp. Mấy con Tiểu Béo híp mắt ngủ ở bên chân Lý Phỉ, thỉnh thoảng lại hé mắt ra
nhìn mọi người rồi lại híp mắt ngủ tiếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!