Ngày hội hoa xuân ở Lạc Dương, trong thành tập nập người, những tiểu
thư khuê phòng cũng đi ra không ít, đi xem ngày mỗi năm một lần thịnh
thế.
Các loại hoa mẫu đơn được người ta mang ra, mẫu đơn các màu rạng rỡ, tranh nhau khoe sắc.
Hội hoa mẫu đơn lần này tổ chức ở vườn mẫu đơn lớn nhất trong thành Lạc Dương.
Đương nhiên, không phải ai cũng có thể được vào trong quan khán. Thường thì những người được mời là những dự thi giả, còn có một số nghiên cứu
giả về mẫu đơn, kế tiếp đó chính là những người quyền cao chức trọng.
Còn như Lý Phỉ chỉ là loại người không quyền không thế, căn bản không
được vào. Nhưng nhờ vào ân phúc của Liêu lão nhân, cũng lấy được một cái danh ngạch. Liêu lão nhân ở Lạc Dương rất nổi tiếng, không chỉ là do
ông có được một gốc cây cực phẩm mẫu đơn, hơn nữa còn là người yêu mẫu
đơn như si, lần này ông cũng là một trong những ban giám khảo.
Lý Phỉ lần đầu tiên tham gia kiểu yến hội như thế này, lần đầu được chứng kiến một điển lễ xa hoa trang trọng như vậy.
Có rất nhiều loài hoa mẫu đơn mà Lý Phỉ không biết. Nhưng nhờ đứng cùng một chỗ với Liêu lão nhân, Lý Phỉ biết thêm rất nhiều thứ.
Chẳng hạn như mẫu đơn có rất nhiều nhan sắc, phục sắc, tựa như gốc trước mắt này. Còn có màu tím Thủ án hồng, màu xanh Diệp Lục, hồng nhạt
Triệu phấn vân vân…, Lý Phỉ nhìn hoa cả mắt.
Còn có một số
loại hoa khác như: loại hoa đơn cánh, loại cánh dày, loại nhụy lớn. Hoa
dạng hình đơn cánh, hình Hà Hoa, hình Cúc hoa, hình Sắc Vi, hình Thác
quế, hình Kim hoàn, hình Vương miện, hình Tú cầu.
Được xưng là
mẫu đơn nổi tiếng nhất chính là Diêu hoàng và Ngụy tử. Hai loại không
nhiều lắm, nhưng không tính là cực kì trân quý. Thật sự quý báu còn phải xem ở phương diện khác.
Chẳng hạn như nhan sắc hoa, số đóa
hoa, hình hương, thân cành… các loại phương diện, rất thâm ảo, Lý Phỉ
giờ mới biết được chỉ là một loài mẫu đơn thế mà có nhiều tri thức về nó như vậy.
Khi yến hội bắt đầu, Lý Phỉ gặp được người quen,
chính là kẻ gian thương Trình lão đầu kia, xem ra là hắn sau khi có được gốc cực phẩm Diêu hoàng đó, muốn tham gia sự kiện lần này, để đoạt giải nhất đây.
Trình Tử Mặc dường như cũng nhìn thấy Lý Phỉ, đi lên phía trước chào hỏi. Lý Phỉ vốn định rời đi, nhưng là cảm thấy như vậy
thì không hay lắm, dù sao thì hắn nhìn thấy mình rồi mà mình thì cũng
nhìn đến hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!