Chương 19: Thảm họa hợp xướng

Edit + Beta: Minh An

Cuộc vui này kết thúc bởi việc Diệp Lục ném hết tóc giả của ba người Hứa Tắc, Dụ Tô, Tống Trạch Khiêm trên sân khấu xuống phía dưới.

Đương nhiên trên thực tế, ba người còn lại cũng chẳng ngăn cản anh chàng. Diệp Lục lộ thân phận rồi họ cũng chẳng giấu được, cứ khư khư giữ lấy bộ tóc giả này cũng chẳng có ích gì.

[Diệp Lục:

Tôi không được sống tốt thì mấy người cũng đừng hòng được sống ổn!]

[Diệp Lục à, tui chịu anh rồi đó! Anh là học sinh tiểu học đó hả ha ha ha!]

[Chắc ổng không ngờ Thương Lộc đã về đội của tổ chương trình rồi đâu ha ha!]

Thân phận của cả bốn người trên sân khấu cùng bị lộ. Tuy rằng các vị khách dưới sân khấu đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng họ vẫn không nhịn được kích động gọi tên bốn vị khách mời lên.

Diệp Lục lấy tay che kín mặt mình, nói: "Đây là lần đầu tiên trong đời tôi ước mình không nổi tiếng.

"Nhìn qua ba người còn lại cũng xấu hổ. Ai cũng cảm thấy ngượng ngùng. May là Tưởng Tinh xuất hiện cứu bốn người họ. Cô vẫy tay:"Mọi người qua đây đi.

"Bốn người đi nhanh như chớp ngồi xuống bên bàn Tưởng Tinh. Tuy rằng nhìn qua người ta chỉ thấy mỗi Diệp Lục vội vàng, nhưng thực tế chân của ba người còn lại cũng nhanh không kém. Nói nhảm! Ai không cần mặt mũi cơ chứ? Tống Trạch Khiêm nhìn về phía Tưởng Tinh rồi anh nhìn xung quanh. Tiếp đó anh cau mày, hỏi:"Thương Lộc và Lâm Nhan Nhan đâu?

Đây là trò vớ vẩn hai cô ấy bày ra hả?"

Thương Lộc và Lâm Nhan Nhan đột nhiên được xướng danh: "?!"

Lâm Nhan Nhan hết hồn: "Sao anh ta biết?"

Tống Trạch Khiêm im lặng vài giây, sau đó xoay người nhìn về phía hai người, hơi cạn lời, nhắc: "Ngồi sau chúng tôi thì nên nói nhỏ một chút!"

Lâm Nhan Nhan bịt chặt miệng mình nhìn về phía Thương Lộc. Nói xấu sau lưng người ta, bị người ta nghe được, phản ứng đầu tiên của cô nàng là chột dạ. Nhưng phản ứng thứ hai của cô nàng chính là cãi một cách hợp tình hợp lý:

"Ai bảo mấy anh ngốc? Lộc Lộc của chúng tôi thông minh nhất! Là do các anh xứng đáng!"

Tống Trạch Khiêm gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Sau đó anh nhìn về phía Thương Lộc, nở nụ cười "ngoài cười nhưng trong không cười", nói: "Hóa ra là cô làm."

Lâm Nhan Nhan: "?!"

Thương Lộc: "......"

[Công chúa đang hết hồn: Sao anh ta biết hay vậy?!]

[Tui tin Lâm Nhan Nhan đang không cố ý đội nồi này cho Thương Lộc đâu! Chỉ số thông minh của cô ấy cũng chỉ đến thế này thôi, thật ra cô ấy định khen Thương Lộc thật đó!]

Lâm Nhan Nhan dùng biểu cảm khiếp sợ và tội lỗi nhìn Thương Lộc. Cô nàng cảm thấy hình như mình nói sai cái gì rồi, nhưng lại không biết nên sửa lời như nào. Thương Lộc đứng cạnh thì vỗ vỗ tay ý bảo Lâm Nhan Nhan không có chuyện gì.

Sau đó Thương Lộc nhìn thẳng vào mắt Tống Trạch Khiêm, giọng nói mang theo sự khinh thường: "Công nhận đạo diễn Tống nhảy kém thật đó!"

Cảm nhận được sự khinh thường của Thương Lộc với mình lúc này, Tống Trạch Khiêm quyết không thua về khí thế. Anh cũng dùng giọng điệu kiêu ngạo đáp lại: "Cái đó đã là gì? Tôi hát còn khó nghe hơn!

"Thương Lộc bất ngờ. Khán giả đang xem livestream:"???"

[Ha ha ha, Tống Trạch Khiêm, anh cũng ngơ rồi hả?]

[Hình như đạo diễn Tống đã gặp đả kích to lớn về mặt tâm lý sau khi phải mặc đồ nữ nhảy rồi còn bị Diệp Lục túm tóc giả của mình ném đi nữa ha ha!]

[Lại còn dùng giọng điệu y như Thương Lộc để nói lại cô ấy nữa? Không phải đây mới là con người thật của đạo diễn Tống chứ? Kỳ lạ nhưng buồn cười quá!]

Trên thực tế, đây là chuyện ngoài ý muốn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!