Chương 14: Sự thật

Edit: Chè Sầu

Beta: Minh An

Bầu không khí càng trở nên xấu hổ.

Ninh Lâm nhanh chóng bình tĩnh lại, đối với cô ta thì tình huống lúc này quyết định sự sống chết của cô ta, cô ta tuyệt đối không thể hoảng loạn vì mỗi phản ứng của cô ta có thể khiến khán giả đều sẽ suy diễn ra nhiều hướng khác nhau.

Cô ta phải giả vờ như mình không biết chuyện này, nếu không cái nồi "kẻ thứ ba

"này của Thương Lộc sẽ chuyển sang cô ta ngay lập tức. Vì thế, Ninh Lâm lấy tay che kín miệng, vẻ mặt giống như phải mất một lúc lâu mới có thể chấp nhận sự việc này, sau đó miên cưỡng nở một nụ cười yếu ớt, nhỏ giọng nói:"Khi nào trở về, tôi sẽ hỏi Khương Diệc, tôi... Xin lỗi, tôi muốn đi toilet."

Nói xong, Ninh Lâm liền nhanh chóng xoay người chạy về phía toilet cách đó không xa, thoát khỏi hiện trường.

Tim đập loạn xạ, cô ta cố ép mình bình tĩnh lại.

Ổn rồi, cứ tạm thời như vậy trước đã.

Trước mắt cô ta sẽ không giải thích gì, để không gian cho cư dân mạng tự suy đoán, sau đó sẽ để các fan của cô ta đi giải thích giúp cô ta. Ninh Lâm sẽ khiến bọn họ tin rằng cô không biết chuyện này, cô ta là người vô tội.

Nhưng cô ta cũng không thể nói thẳng là mình không biết gì hết, bởi làm như vậy không những không thể tự giúp bản thân mà có khi còn hại Khương Diệc.

Ninh Lâm không trả luôn điện thoại lại cho tổ chương trình, nhân lúc hỗn loạn, cô nhanh chóng gọi cho Khương Diệc, nhưng lại không gọi được.

Lúc này, làn sóng công kích liền hướng về phía Thương Lộc, mọi người đều đang suy đoán sự việc này, chỉ có fan Ninh Lâm là nỗ lực bênh vực thần tượng nhà mình.

[Ai biết việc này là thật hay giả, đừng có vội đẩy nồi cho người khác cõng, thật nực cười.]

[Vãi cả vị hôn thê, lời này nói ra ai sẽ tin chứ?]

[Nếu Thương Lộc và Khương Diệc thực sự có quan hệ thì Ninh Lâm của chúng tôi cũng không liên quan nha.]

......

Nhà họ Khương.

Khương Diệc đã quỳ trong phòng đọc sách một hồi lâu, trên người cũng đã bị đánh vài gậy.

Mẹ Khương thương con vội vàng khuyên ngăn chồng: "Có gì thì từ từ nói, sao phải động tay động chân chứ, ông đánh nó thì có giải quyết được vấn đề đâu."

Ba Khương tức đến run người, chỉ vào Khương Diệc lớn tiếng mắng chửi: "Đến cả một người phụ nữ mà nó còn không dỗ được, tôi cần gì một thằng con trai vô dụng như này cơ chứ?"

Ông ta không ngờ Thương Lộc lại dám công khai hủy bỏ hôn ước với Khương Diệc. Lúc ông ta gọi điện cho Thương tổng hỏi về vấn đề này, thậm chí người kia còn không thèm nhận điện của ông ta mà chỉ để thư ký truyền lời lại với ông ta rằng nhà họ Thương hy vọng mối hôn sự này có thể được tiếp tục duy trì, nhưng điều kiện là Khương Diệc khiến cho Thương Lộc đổi ý.

Ba Khương chỉ có thể xin lỗi hết lần này đến lần khác: "Có lẽ Khương Diệc đã làm một số hành động gây hiểu lầm mới khiến Thương Lộc phiền lòng, trở về tôi sẽ dạy dỗ nó thật tốt.

"Sau khi cúp máy, ông ta liền cầm gậy xông đến phòng của Khương Diệc đánh anh ta vài cái để dập ngọn lửa bực tức trong lòng. Giờ phút này, Khương Diệc - người gặp phải khó khăn trong việc liên lạc với Thương Lộc mấy ngày nay cũng không muốn nhịn nữa. Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía ba mình:"Nếu cô ta muốn hủy hôn ước thì cứ để cô ta hủy đi.

Dù sao lần trước ba cũng thấy thái độ của cô ta rồi, nhà họ Khương chúng ta cũng không đến mức không phải con gái nhà họ Thương thì không cưới..."

Cây gậy trong tay ba Khương lại rơi xuống người Khương Diệc một lần nữa, tức giận nói: "Con cho rằng với chút thành tích đó của mình có thể khiến công ty phát triển sao? Nếu con phấn đấu giống như đứa trẻ nhà họ Trì kia thì nhà họ Khương chúng ta đã không cần phải lấy lòng nhà họ Thương đó như vậy!

Ở cái tuổi này rồi mà ba vẫn còn phải chạy theo sau lấy lòng Thương Diệc, mỗi ngày đều cười như một con chó. Con cho rằng người ngoài gọi con một tiếng Khương tổng thì con đã tài giỏi lắm rồi sao?

Con đừng nói là con cảm thấy như vậy là mình có tài, có mặt mũi, có thể tự dựa vào bản thân mà gây dựng sự nghiệp rồi nhé? Tất cả những thứ đó của con đều là được ba cho."

"Con định cưới một đứa diễn viên về nhà sao? Không có cửa đâu! Đời này nhà họ Khương chúng ta chỉ chấp nhận một người con dâu chính là Thương Lộc thôi! Một là con nghĩ cách khiến Thương Lộc đổi ý, hai là con cùng mẹ con cút khỏi cái nhà này! Ba cũng muốn chống mắt lên xem đứa diễn viên kia thấy con giống thằng ăn mày không một xu dính túi có còn muốn gả cho con không!"

Lời trách mắng của ba Khương thật sự rất khó nghe, nói xong ông ta liếc nhìn vợ mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!