Chương 42: Trang phục (2)

Vừa nghe Tần Y nói là có thể lên trang trong tạp chí《 DX 》, có vài nghệ sĩ, đặc biệt là người đại diện đã khẩn trương lên, bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra trạng thái căng thẳng của bọn họ.

Tuy rằng nói thời trang phần lớn là biểu hiện bằng thực lực của bản thân, nhưng nếu có cơ hội mặc đẹp chụp ảnh, ai lại muốn mặc xấu?

Nghiêm Bạch vừa rồi còn muốn nghỉ ngơi vui chơi lại càng máu lửa sôi trào, một bộ dáng chẳng sợ buổi tối không ngủ được cũng nhất định phải lấy được hạng nhất.

Ai cũng hừng hực như vậy, nhưng thực tế cũng chỉ có một người có thể giành được hạng nhất mà thôi.

Người đó chắc chắn là Đường Tô, Tạ Ngôn Chiêu tin tưởng không nghi ngờ gì. Cậu gần như lớn lên ở thảo nguyên, cưỡi ngựa bắn tên cũng chỉ như là ăn cơm uống nước bình thường mà thôi.

Nhưng Tạ Ngôn Chiêu thì không, cô sẽ không bắn tên.

"Chị, hai chúng ta tranh thủ giành lấy hạng nhất hạng hai, đến lúc đó em cho chị chọn trang phục trước. Chị chọn bộ đó đi, bộ đó đẹp!" Đường Tô chỉ tay về phía tượng người mẫu.

Tạ Ngôn Chiêu theo tay cậu nhìn qua.

Đó là một bộ Phi thiên phục, hay còn gọi là Khổng tước phục. Khổng tước phục chân chính trên thế giới này không còn nhiều bộ, giá trị không thể dùng tiền để xác định.

Bộ tượng người mẫu đang mặc hẳn là một bản sao phỏng chế theo.

Tạ Ngôn Chiêu nhìn bộ trang phục, bất giác không rời mắt được.

Quả thật rất đẹp, lông dê mềm mịn như tơ lụa. Toàn thân ngập tràn những sắc màu rực rỡ, đa dạng nhưng không hề rối mắt mà lại vô cùng hài hòa, cân đối. Trên trang phục, bao gồm cả áo choàng, đều có những họa tiết thêu tay tinh xảo và phức tạp.

Ngoài bộ trang phục, những phụ kiện kèm theo cũng nhiều không đếm được như mã não, trân châu, chuỗi ngọc lam, san hô đỏ, các loại hạt châu phối với nhau khiến người đối diện chỉ cần liếc qua thôi cũng đủ chói mắt.

Nhưng cái hấp dẫn Tạ Ngôn Chiêu nhất chính là chiếc mũ của nó, hay còn gọi là quan châu. Nó có hình trăng non, phía trước và hai bên được trang trí bằng vô số chuỗi san hô đỏ và bạc lấp lánh, gương mặt lộ ra đằng sau chuỗi hạt đó.

Chỉ nhìn người mẫu thôi cũng đã có thể cảm nhận được một hơi thở cổ xưa thần bí cùng uy quyền khó tả.

Cư dân phòng phát sóng trực tiếp cũng rất tán thành với ánh mắt của Đường Tô.

[ Đẹp ghê, mẹ nó, thật sự rất đẹp!!! ]

[ Nhìn một vòng thì bộ này là hoa lệ quý giá nhất, nữ khách mời chắc chắn đều rất thích! ]

[ Không biết cuối cùng ai có thể mặc được, tôi cá là Chi Chi nhà tôi……]

[ Vậy tôi cược cho Tạ Ngôn Chiêu, khí chất của Tạ Ngôn Chiêu thật sự rất hợp với bộ trang phục này! ]

Có cư dân mạng cược cho Tạ Ngôn Chiêu, fans người khác không vui:

[ Cô ta lại không phải nghệ sĩ, mặc đẹp như vậy làm gì? Cô ta và Đường Tô cùng chụp ảnh thì trọng tâm cũng phải là Đường Tô chứ. ]

[ Quản được chắc!

Là con gái thì phải mặc đồ sao cho đẹp nhất! ]

[ Đúng vậy! Nếu đã bày ra như thế, có nghĩa là tất cả mọi người đều có quyền được chọn. ]

……

Thích phải không. Đường Tô thấy Tạ Ngôn Chiêu nhìn không rời mắt:

"Em biết là chị sẽ thích mà."

"Đúng là rất đẹp, nhưng chị không thể giành được thứ hạng." Tạ Ngôn Chiêu thở dài một hơi:

"Chị sẽ không bắn tên đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!