Chương 38: Rút lui (2)

Buổi sáng đúng 10 giờ, đoàn người được đưa đến sân bay.

Có lính đánh thuê hộ tống bọn họ trở về, hai nam bốn nữ. Những người đó có chứng minh thư, là công dân bình thường, không biết làm ra như thế nào, dù sao cũng sẽ hộ tống bọn họ một đường về nước, thẳng cho đến khi nhìn thấy đoàn người an toàn đặt chân xuống đất mới quay về tổ chức.

Tạ Ngôn Chiêu cảm thán, không hỗ là tổ chức lính đánh thuê có thực lực mạnh nhất toàn cầu, ý thức phục vụ quá chu đáo.

Tạ Ngôn Chiêu không đi cùng với người của tổ tiết mục bởi vì cô muốn đi thăm Ograve nên đã đơn độc rời đi cùng Spirit.

Tới nước M, đem người đưa đến trước mặt Ograve, Spirit mới tính là chính thức hoàn thành nhiệm vụ.

Ograve cùng Eleanor nhìn thấy vết thương trên đầu Tạ Ngôn Chiêu, đau lòng đến mức mặt đều nhăn lại.

Bọn họ để Tạ Ngôn Chiêu ở lại hơn nửa tháng, lúc rời đi miệng vết thương đã hoàn toàn khép lại. Bởi vì biết sắp tới sinh nhật của Tạ Ngôn Chiêu, trước khi cô đi còn tổ chức cho cô một buổi tiệc sinh nhật.Ngày Tạ Ngôn Chiêu về nước, Đường Tô tới đón cô, nói cho cô biết chuyện mà bọn họ gặp phải ở nước ngoài đã bị truyền thông đưa tin. Số fans trên Weibo của Tạ Ngôn Chiêu tăng cao, đang có xu hướng tăng lên con số ngàn vạn.

Tạ Ngôn Chiêu mua điện thoại mới, đăng nhập vào tài khoản, nhìn thấy phía dưới bài đăng Weibo mới nhất của mình có nhiều hơn hai trăm vạn bình luận.

Trên cùng là hai bình luận phổ cập về đoàn lính đánh thuê.

Cái thứ nhất là của một cư dân mạng thường xuyên chú ý tin tức quân sự, đang phổ cập kiến thức cho mọi người về tổ chức kia có bao nhiêu thần bí, có bao nhiêu cường hãn, một cái khác là tò mò Tạ Ngôn Chiêu làm thế nào để gọi người đến, còn lại đều là điên cuồng thổi rắm cầu vồng.

*Thổi rắm cầu vòng: Thường dùng để chỉ những người hâm mộ thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm cũng nói thành nó là cầu vồng.

Khu bình luận ngoại trừ người qua đường và fans của cô, còn có tài khoản《 Hoa Lộ 》tích xanh, bốn nghệ sĩ tham gia 《 Hoa Lộ 》, cùng với fans của bọn bọn họ đều tới cảm ơn Tạ Ngôn Chiêu đã "ra tay tương trợ".

Rốt cuộc nếu không phải cô gật đầu thì bọn họ cũng không thể an toàn rời đi nhanh như vậy.

Chuyện này thật ra được tính là sự cố trọng đại trong khi quay chương trình, phía chính chủ tự nhiên muốn tỏ thái độ cảm ơn cô, các nghệ sĩ trong đó chắc chắn cũng muốn tỏ thái độ.

Có vài nghệ sĩ lên tiếng tương đối cứng nhắc, là chính chủ, nhưng như là đoàn đội thao tác, nhưng cũng có vài người rất chân thành, tỷ như Quan Thắng Thắng.

Riêng Quan Thắng Thắng đã đơn độc đăng một bài Weibo có tag @ Tạ Ngôn Chiêu, thời gian đăng rất sớm, so với tài khoản《 Hoa Lộ 》 tích xanh còn sớm hơn.

"Cảm ơn chị Ngôn Chiêu siêu cấp xinh đẹp đã bao vệ cái mạng nhỏ này của em, em tưởng xin lỗi chị về những chuyện không vui trước kia! Về sau chị chính là ân nhân của em, chị ruột của em! Yêu chị nhiều! [ thân thân ][ hoa hồng ]"

Cư dân mạng vừa nhìn thấy liền biết ngay là Quan Thắng Thắng tự mình viết mà không phải đoàn đội, bởi vì có lỗi chính tả.

Lỗi chính tả bị Âu Dương Lam phát hiện đầu tiên, lập tức kêu cô ta sửa lại. Cô ta sửa hai lần, mới thay "bao" thành "bảo", "tưởng" thành "muốn".

Âu Dương Lam dặn dò cô ta: "Lần sau em đăng Weibo có thể để đoàn đội xét duyệt trước một chút có được không?"

Quan Thắng Thắng cự tuyệt: "Weibo rất quan trọng em phải đăng trước, nếu không sẽ bị tụt lại so với người khác, không thể hiện được thành ý và dụng tâm của em."

Âu Dương Lam cạn lời, rõ ràng khoảng thời gian trước còn đang mắng cô ta có phải bị Tạ Ngôn Chiêu hạ cổ hay không. Bây giờ trong hai ta ai mới là người trúng cổ.

Sau khi nghệ sĩ tỏ thái độ, fans cũng sẽ hành động, đại fans của Hạ Thừa Dục "Cao âm phổ hào", lần này còn làm tốt hơn so với Hạ Thừa Dục, trực tiếp đẩy bình luận của nghệ sĩ trôi ra phía sau.

Cô ta đăng một hàng dài lời cảm ơn, còn gắn thêm một cái nhãn dán "Quỳ tạ". Có cô ta đi đầu, tiểu fans tự nhiên cũng sẽ làm theo.

Bình luận của Hạ Thừa Dục càng ngày càng rớt xuống phía sau, có lướt nửa ngày cũng không đến.Tạ Ngôn Chiêu nhìn những bình luận đó, bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhàng như sống sót sau tai nạn.

Cô cũng nhớ lại chuyện trước khi đi nước ngoài mình còn muốn tổ chức rút thăm trúng thưởng.

Cô nghiên cứu không được, đi hỏi Đường Tô. Đường Tô đã từng tổ chức vài lần thưởng, tuy rằng đã hơn một năm trước, nhưng vẫn còn nhớ rõ quá trình.

Cậu hỏi Tạ Ngôn Chiêu: "Chị muốn thưởng cái gì? Cho bọn họ cái gì?"

Tạ Ngôn Chiêu nói: "Đưa tiền đi, tiền là thiết thực nhất. Chọn một trăm người, một người một vạn, em cảm thấy thế nào?"

Đường Tô há to miệng: "……Chị, chị đúng thật là có tiền, cũng thật hào phóng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!