Chương 34: Bạo loạn (2)

Việc Tạ Ngôn Chiêu cống hiến cho công trình công cộng ở nước L lại chọc người không vui.

Bởi vì ngày hôm sau, khi mọi người ra ngoài biểu diễn, hoa hồng của Đường Tô được lấy hết rất nhanh.

Nghiêm Bạch cho rằng nguyên nhân nằm ở Tạ Ngôn Chiêu, cậu ta là em trai của Tạ Ngôn Chiêu nên được dính hào quang của cô. Nhưng hôm đó Tạ Ngôn Chiêu được Tân Sa dẫn lên núi bằng xe lửa nhỏ, không đi trên đường phố nên người dân không ai biết Đường Tô là em trai của Tạ Ngôn Chiêu.

Tối hôm đó tổ tiết mục công bố thành tích, Nghiêm Bạch âm dương quái khí nói:

"Tạ Ngôn Chiêu, cô thích tạo nổi bật như vậy, sao không thi đấu thay cho em trai cô luôn đi."

Tạ Ngôn Chiêu nhìn về phía Tần Y đang sửa soạn tài liệu, hỏi năm chữ:

"Có thể không đạo diễn?"

Tần Y: ……

Lúc này ở trong nước đã là buổi tối, nhưng phòng phát sóng trực tiếp vẫn có rất nhiều người xem:

[ Chị ơi, chị hỏi nghiêm túc như vậy trông mắc cười quá đi. ]

[ Nghiêm Bạch tức đến mức mặt trắng bệch ra. ]

[ Lần đầu tiên tôi thấy mặt hắn trắng như vậy, ha ha ha ha ha ]

Tính châm chọc cô một phen nhưng kết quả lại không được lợi gì, Nghiêm Bạch càng tức.

Người đại diện của hắn, Nhạc Khang, ở bên cạnh làm người hòa giải:

"Nghiêm Bạch thích nói đùa, tôi đã bảo cậu ấy đừng nói rồi, không buồn cười chút nào. Tạ lão sư, cô đừng để trong lòng nhé."

Thấy bộ dạng lấy lòng đó của hắn, Nghiêm Bạch rất không vui.

Người khác thì thôi, nhưng người kiêu căng ngạo mạn như Tạ Ngôn Chiêu có gì đáng để lấy lòng chứ?

Hắn chỉ trích Tạ Ngôn Chiêu:

"Chưa từng thấy cô quyên góp tiền viện trợ cho đồng bào vùng sâu vùng xa ở nước ta, ra nước ngoài thì lại quyên góp nhiệt tình như vậy, cô là đồ sính ngoại!"

Hắn nói dưới góc độ này rất xảo quyệt, phòng phát sóng trực tiếp đã có người bị dắt mũi:

[ Cũng không phải là muốn tiền của cô ấy đâu, nhưng hình như Nghiêm Bạch nói cũng có lý. ]

[ Nghe nói mấy năm trước cô ấy sống ở nước ngoài, có phải là cảm thấy trăng bên đó tròn hơn trăng bên này không? ]

Có fans cãi lại:

[ Đó là bởi vì quốc gia của chúng ta có chính sách giúp đỡ người nghèo, bên này không có. ]

[ Bây giờ làm từ thiện mà cũng bị chửi sao? ]

Biểu cảm trên gương mặt của Tạ Ngôn Chiêu không có biến hoá gì, chỉ nhìn Nghiêm Bạch rồi nói:

"Sao anh biết là tôi không làm gì?"

Một câu nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng thành công kéo cư dân mạng trở về. 

[ Đúng nha, cô ấy cũng không phải là người của công chúng, không cần làm chuyện gì cũng phải công khai lên. Mà cho dù có là người của công chúng đi nữa, cũng đâu phải lúc nào cũng sống dưới màn ảnh. ]

[ Tôi đúng là ngu ngốc mà, phục rồi, lần sau tôi sẽ không phát ngôn bậy bạ nữa. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!