Sau khi Cao Phùng Hạc rời khỏi 《 Hoa Lộ 》 thì có khách mời mới tham vào chương trình, một nam ca sĩ tên là Nghiêm Bạch.
Tên là Bạch nhưng người thì không trắng chút nào. Mắt nhỏ, mũi và miệng không cân đối, tóc dài ngang vai, không thấy cổ, mái tóc kia giống như là một đám rễ cây xù xì c. ắm vào vai.
Trong giới giải trí đầy rẫy những soái ca mỹ nữ, hắn ta lại sở hữu vẻ ngoài hoàn toàn khác biệt như vậy mà vẫn có thể tồn tại được thì cũng đủ để chứng minh thực lực của hắn.
Hắn đã từng rất nổi tiếng, nhưng giờ thì không.
Lịch sử đen tối của hắn còn ghê gớm hơn của Đường Tô rất nhiều, đánh nhau trong tình trạng say rượu, còn bị tạm giam mấy ngày. Đối tượng đánh nhau cũng là một nam ca sĩ, nghe nói là do đối phương đạo nhạc của hắn.
Những vấn đề của Đường Tô chỉ liên quan đến đạo đức, nhưng vấn đề của Nghiêm Bạch lại liên quan đến pháp luật, so với hắn thì chuyện của Đường Tô chỉ là chút chuyện nhỏ không đáng kể.
Quả nhiên, sau khi tổ tiết mục công bố khách mời mới, trên mạng bắt đầu mắng:
[ Rốt cuộc chương trình tìm đâu ra được những khách mời này vậy? Mau nói cho tôi biết một chút! ]
[ Tôm nhừ cá thối ở chợ cũng không nhiều bằng chỗ mấy người. ]
[ Nghiêm Bạch có khuynh hướng bạo lực! Mấy người chú ý bảo vệ những khách mời khác đi. ]
[ Chỉ nói là cải tạo nghệ sĩ thôi mà, sao lại có cả tội phạm nữa vậy? ]
Nghiêm Bạch đọc được những lời mắng chửi hắn trên mạng, tức giận đến nỗi ba ngày không ngủ được.
Lúc đến sân bay, lần đầu tiên gặp mặt các khách mời khác nhưng quầng thâm của hắn phải dài đến tận cằm.
Hắn là nửa đường gia nhập vào đội ngũ khách mời, trước đó bốn nghệ sĩ khác đã tích cóp được kha khá thiện cảm từ khán giả nên hắn phải vô cùng thận trọng trong lời nói và hành động của mình.
Theo như lời người đại diện của hắn, Nhạc Khang, nói thẳng ra là hắn cần phải hạ thấp bản thân để lấy lòng người khác.
Nếu là trước đây thì hắn sẽ không làm, người sống thì nên có tôn nghiêm, nhưng........ Nay đã khác xưa, tôn nghiêm không thể giúp gì được cho hắn. Vì thế khi hắn đến sân bay, nhìn thấy các khách mời khác, liền từng bước từng bước lại gần chào hỏi, thái độ không thể nói là không thành kính.
Những người khác đều khá tốt, thái độ rất bình thường. Đến khi chào hỏi cùng Tạ Ngôn Chiêu, Nghiêm Bạch phát hiện ra cô đang nghe điện thoại nên rất có lệ mà liếc nhìn mình một cái.
Người này thật là không lễ phép!
Vậy mà nghệ sĩ của cô cũng không nhắc nhở cô, còn tung ta tung tăng đi theo sau giúp cô đẩy hành lý, xách túi xách.
Ấn tượng của Nghiêm Bạch về nhóm khách mời này biến thành: Một cái người đại diện không lễ phép, lại thêm một cái chó săn nghệ sĩ.
Hắn nghĩ thầm:
Cho dù mình có kém như thế nào cũng không thể kém hơn hai người kia được!Trên máy bay, Tạ Ngôn Chiêu không gọi điện thoại, nhưng gửi tin nhắn cho Ograve.
Cô nói với đối phương rằng mình sắp đi nước L, chờ cô từ nước L trở về thì sẽ ghé thăm ông.
Khi máy bay cất cánh, nhân lúc tiếp viên chưa thông báo tắt máy, Tạ Ngôn Chiêu đã nhận được hồi âm từ ông.
Ograve gửi cho cô một dãy số điện thoại, nói không biết tình hình nước L hiện giờ ra sao, nếu gặp nguy hiểm thì có thể gọi số đó, sẽ có người đến cứu cô.
Trước khi xuất phát Tạ Ngôn Chiêu đã tìm hiểu sơ qua, cô biết nước L mấy năm trước đã xảy ra chiến tranh, nhưng giờ đã hòa bình lại, nếu không thì chương trình cũng không đến quay ở đây.
Dù là vậy nhưng cô vẫn ghi nhớ kỹ số điện thoại đó, tuy không biết đối phương là ai.
Chuyến bay kéo dài hơn mười tiếng, giữa đường còn phải chuyển máy bay, mọi người trên chuyến bay, từ khách mời cho đến nhân viên công tác đều mệt nhoài, không ai có tâm trí nói chuyện thừa thãi.
Sau khi máy bay hạ cánh, tất cả mọi người lên xe buýt đi vào thành phố để đến khách sạn.
Bốn phía nước L được bao bọc bởi đồng bằng ven biển nên địa hình khá bằng phẳng, nhưng ở giữa lại là vùng núi cao. Hệ thống giao thông ở đây chưa phát triển, hơn nữa rừng ở đây lại lớn nên có rất nhiều động vật hoang dã, do đó mà xe buýt chạy khá chậm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!