Chương 29: (Vô Đề)

Tạ Ngôn Chiêu bị chọc tức nên liên tiếp hạ gục ba người.

Đầu tiên là Mã Trác, theo Tạ Ngôn Chiêu thấy thì nghệ sĩ có cái đức hạnh kia một phần cũng là do người đại diện, nói không chừng còn là cá mè một lứa.

Tiếp theo là Quan Thắng Thắng và Thẩm Liên Chi.

Tạ Ngôn Chiêu không biết hai người này gặp nhau như thế nào, trong lúc bọn họ đang giằng co thì cô đến nhặt món hời. 

Quan Thắng Thắng nhìn thuốc nhuộm màu đỏ trước người, mặt cũng đỏ theo, chỉ ngón tay về phía Tạ Ngôn Chiêu:

"Tôi chưa làm gì cô, vậy mà cô bắn tôi??"

Theo mạch suy nghĩ của Quan Thắng Thắng, cô ta và Thẩm Liên Chi đang giải quyết ân oán cá nhân, Tạ Ngôn Chiêu là người không liên quan nên không được nhúng tay vào. Hơn nữa chính mình không muốn xảy ra xung đột với cô, cho nên Tạ Ngôn Chiêu cũng không được bắn mình.

Tạ Ngôn Chiêu không quan tâm mấy chuyện đó, nếu thua thì phải ở trong phòng có điều kiện kém, cô không nghĩ sẽ ở.

Thẩm Liên Chi và Quan Thắng Thắng bị loại cùng một lúc, nhưng so ra thì Thẩm Liên Chi bình tĩnh hơn nhiều, còn có tâm tư âm dương quái khí Quan Thắng Thắng.

"Chị Thắng Thắng đặc biệt săn sóc em lâu như vậy, không ngờ lại bị người khác giải quyết chỉ trong một lần, haiz, em đều vì chị mà chịu khổ."

Quan Thắng Thắng ngay lập tức bùng nổ,

"Cô gọi ai là chị? Ai là chị cô? Cô nghĩ tôi không dám đánh cô sao? Thẩm Liên Chi!"

Chị đánh đi.

Thẩm Liên Chi không chút sợ hãi:

"Dù sao phía trên chúng ta đều là máy quay. À, đúng rồi, lại nhắc cho chị một chút, gopro trên đỉnh đầu của chúng ta cũng đang hoạt động đấy."

Câu sau đúng là có sức uy hiếp, lửa giận của Quan Thắng Thắng gần như sắp phun trào thì bị một câu của Thẩm Liên Chi đè xu. ống.

Những gì mà gopro quay được có thể bị tổ tiết mục của chương trình nhìn thấy, chuyện gấp gáp nhất của Quan Thắng Thắng bây giờ là kêu Âu Dương Lam đi đánh tiếng với bọn họ, để bọn họ cắt đoạn này đi.Tạ Ngôn Chiêu đi ra không bao xa thì thấy Lãnh Xu. Lãnh Xu ngồi ở phía sau một chiếc ô tô, có vẻ như muốn trốn cho đến khi trò chơi kết thúc.

Tạ Ngôn Chiêu giải quyết xong cô ta, sau đó đi thẳng tới điểm tập hợp.

Trên đường trở về thì đụng phải Hạ Thừa Dục, ừm, lần này cô chắc chắn hai người họ là thay phiên nhau đến quay.

Cô đang định giơ súng lên thì bỗng nghe được có tiếng động ở gần đó, quay đầu lại thì phát hiện đó là người đại diện của anh ta.

Người kia to con như vậy cô đấu không lại, hơn nữa bọn họ còn có hai người, nếu biết cô ở đây chắc chắn sẽ hợp sức lại vây bắn cô. 

Vì thế Tạ Ngôn Chiêu xoay người đi vòng qua hướng khác.

Bên này địa hình phức tạp, có nhiều vật che chắn, Tạ Ngôn Chiêu đi vòng qua mấy bức tường là hoàn toàn tách ra khỏi bọn họ.

Mười lăm phút sau, cô trở lại điểm tập hợp thì thấy Tần Y.

Nhìn thấy hắn là Tạ Ngôn Chiêu lại tức giận. Đã bảo cô không muốn chơi, cứ bắt cô phải chơi, không biết sao mà xui xẻo còn khiến cho cô gặp phải tên Cao Phùng Hạc bị tâm thần đó.

Vẻ mặt Tần Y nôn nóng đi về phía cô, lại thấy Tạ Ngôn Chiêu giơ súng lên. Tốc độ quá nhanh, hắn vừa mở miệng, nhưng còn chưa kịp phát ra âm thanh gì thì đạn màu đã Bang bang hai tiếng bắn vào vai hắn.

Bởi vì hai người cách nhau một khoảng ngoài 8 mét, là khoảng cách an toàn nên không đau lắm.

Tạ Ngôn Chiêu quăng súng sang một bên, hùng hổ đi về phía phòng nghỉ.

Tần Y nhìn máy theo dõi nên đã biết chuyện xảy ra trong sân, tự nhiên cũng biết vì sao Tạ Ngôn Chiêu lại nổi giận với hắn.

Hắn đi theo sau lưng cô, hơi hé miệng, nhưng không biết nên nói gì cho tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!