Hạ Tàng Phong định đi xuống uống nước thì bỗng nhiên nghe thấy bên này đang nói về buổi biểu diễn nên liền nhàn nhạt lại xem một chút.
Tần Y thấy người bu lại ngày càng nhiều, toàn thân đều không ổn.
Loại chuyện này thật sự có thể nói công khai được sao? Nghệ sĩ không phải đều sẽ bác bỏ tin đồn mình mua hot search ư?
[ Tần đạo có phải đang hoài nghi nhân sinh không? ]
[ Vốn dĩ trong chương trình chỉ có mỗi Tạ Ngôn Chiêu là không bình thường, hiện giờ ngay cả ảnh đế cũng không bình thường, ha ha ha ha ha ]
[ Tần đạo lần sau có mời ai tham gia chương trình, chắc sẽ phải làm công tác tư tưởng trước đấy. ]
Tạ Ngôn Chiêu không muốn nợ nhân tình của Ôn Nam Trúc, Ôn Nam Trúc không lay chuyển được cô nên đành phải đồng ý.
Cuối cùng nói:
"Ngày 23 tôi sẽ mời cả công ty tôi đến cổ vũ cho cô."
Tạ Ngôn Chiêu nhíu mày:
"Tôi không có nhiều vé như vậy cho anh đâu."
Ôn Nam Trúc ngơ ra, rồi phốc cười ra tiếng:
"Không cần cô đưa đâu, tôi sẽ tự mua."
"Vậy anh tranh thủ mua nhân lúc còn sớm nhé." Đường Tô ở bên cạnh nhắc nhở hắn:
"Chậm là mua không được đâu."
Ôn Nam Trúc:
"Bán chạy như vậy sao?"
Đường Tô dùng sức gật đầu: Đúng vậy!
Cậu khẳng định chắc chắn như vậy khiến cả Ôn Nam Trúc và Tần Y đều cảm thấy tò mò, đó rốt cuộc là buổi biểu diễn như thế nào mà lại được hoan nghênh đến như vậy.
Chỉ có Hạ Tàng Phong biết câu trả lời, ban nhạc Hoa Quốc bình thường chỉ xuất hiện trong các buổi gặp mặt quan trọng của quốc gia, rất hiếm khi tổ chức biểu diễn công khai bên ngoài nên vé xem đương nhiên là bán rất chạy.
Chỉ là anh không xác định được Tạ Ngôn Chiêu giữ vai trò gì trong đó.Ôn Nam Trúc quyết định xong kịch bản, sau khi Đường Tô nhận được vai diễn thì đưa kịch bản cho Tạ Ngôn Chiêu xem trước.
Là thể loại huyền nghi*, chuyện bắt đầu từ việc phát hiện một người chết, sau đó mọi người cùng nhau tìm ra ai là kẻ giết người. Mỗi người trong đó đều có chuyện xưa và những bí mật giấu kín, ai cũng có khả năng là hung thủ.
Tạ Ngôn Chiêu xem xong, cảm thấy giống như kịch bản phim trinh thám.
*Huyền nghi: là thể loại phim hồi hộp ly kỳ kịch tính, có tính suy luận và trinh thám cao.
"Chị cảm thấy nhân vật của em thế nào?" Đường Tô hỏi cô.
"Khá tốt, rất giống em." Tạ Ngôn Chiêu nói.
Bản thân giống với nhân vật, khi diễn hẳn sẽ tự nhiên hơn một chút.
Đường Tô nghe xong liền cảm thấy không vui:
"Giống em? Giống chỗ nào chứ? Người này rất xấu xa! Em lại không hề xấu xa chút nào."
Tạ Ngôn Chiêu giải thích:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!