Chương 24: Biểu diễn (1)

Sau khi Thẩm Liên Chi quyết định sẽ biểu diễn múa ba lê, đầu tiên tìm một phòng tương đối rộng rồi nhờ tổ đạo cụ nhanh chóng chuẩn bị một cái gương lớn để cô ta sử dụng, coi như là phòng tập nhảy tạm thời.

Chiều hôm đó cô ta dành trọn thời gian ở bên trong để luyện tập, chạng vạng tối, Lãnh Xu mang đến cho cô ta tin tốt về chuyện Tạ Ngôn Chiêu bị công kích tổ chức hoạt động rút thăm trúng thưởng không giới hạn người tham gia.

Mấy ngày gần đây tâm trạng của Thẩm Liên Chi không được tốt cho lắm, các nam nghệ sĩ trong dãy nhà phía bắc đối xử với cô ta quá lãnh đạm, đến cả fans hâm mộ cũng bảo rằng cô ta mặt nóng dán mông lạnh. Là cô ta muốn dán sao?

Mặc dù trong lòng cô ta cũng rất xem thường việc này nhưng vì xào CP, cô ta chỉ có thể nhịn xuống.

Tin tức mà Lãnh Xu mang đến này là tin tốt nhất đối với cô ta trong mấy ngày qua.

Ngày cuối cùng của kỳ đầu tiên Thẩm Liên Chi đã muốn mượn tay fans hâm mộ của Hạ Thừa Dục để loại bỏ Tạ Ngôn Chiêu, nhưng không nghĩ tới fans nhà trai lại rất bình tĩnh, vẫn luôn không có động tĩnh gì.

Lần này Tạ Ngôn Chiêu chủ động cầm dao kề cổ, đúng là niềm vui ngoài ý muốn đối với Thẩm Liên Chi.

Tâm trạng Thẩm Liên Chi tốt nên liền có động lực luyện vũ đạo.

Cô ta đã bỏ dở việc múa ba lê suốt bảy năm, sớm đã quên đi rất nhiều kiến thức cơ bản cho nên lần này không tính thắng bằng kỹ thuật mà tập trung chủ yếu vào vẻ bề ngoài, sử dụng sức hút của chính cô ta.

"Chị Xu, bộ váy em nhờ chị mua đã giao đến rồi phải không?" 

"Giao đến rồi, đã được giặt sạch sẽ treo ở trong phòng em." Lãnh Xu trả lời.

Đó là một bộ vũ phục với phần trên là những đai nhỏ có kiểu dáng đặc biệt, từ phần eo trở xuống có ba tầng váy xòe 360 độ, màu váy chuyển dần dần thành màu vàng nhạt.

Buổi biểu diễn lần này sẽ được tổ chức ở bên cạnh hồ nhân tạo, kết hợp với mùa hiện tại và hiệu quả của ánh đèn sân khấu, khi mặc lên múa sẽ như một chiếc lá bạch quả lả lướt trong gió, tạo ra một hình ảnh vô cùng đẹp mắt.

Cô ta đoán rằng ở hiện trường không có nhiều người hiểu biết về múa ba lê chuyên nghiệp, mà trong phòng phát sóng trực tiếp cũng có rất nhiều người chỉ dùng mắt để cảm nhận, cô ta sẽ kéo không khí lên thật cao.

Loại được một Tạ Ngôn Chiêu không biết chơi đàn ghi

-ta, còn lại bốn đối thủ, cô ta không tin với khả năng của mình mà không nắm được 50% cơ hội kia.9 giờ tối, các khách mời tập hợp ở một bên hồ nhân tạo, đèn và ghế dựa đã được chuẩn bị sẵn sàng. Ôn Nam Trúc ngồi ở vị trí trung tâm, sau đó là Tần Y, năm nghệ sĩ và khách mời chia ra ngồi ở hai bên hắn.

Tư thế giống như lão đại đang đánh giá thành quả luyện tập của đám đàn em.

Trình tự biểu diễn được xác định bằng cách cho các nghệ sĩ rút thăm.

Hạ Thừa Dục là người đầu tiên lên sân khấu biểu diễn, kế tiếp là Quan Thắng Thắng, Cao Phùng Hạc, Thẩm Liên Chi, và cuối cùng là Đường Tô.

Cậu đưa tờ giấy cho Tạ Ngôn Chiêu, Tạ Ngôn Chiêu mở ra nhìn thấy ghi Năm liền không nhịn được mà nói:

"Em có vận may thật tốt."

Đường Tô do dự: Tốt…… Sao?

Rất tốt đấy. Trên mặt Tạ Ngôn Chiêu hiện lên ý cười, chậm rãi nói:

"Cuối cùng thì mới để lại ấn tượng được."

Vốn dĩ trong lòng Đường Tô vô cùng bất an, cậu đoán không được hôm nay Tạ Ngôn Chiêu có nắm chắc hay không. Thực ra mà nói, nếu cuối cùng bị mất mặt, cậu tình nguyện người đó là bản thân mình hơn.

Cậu không muốn Tạ Ngôn Chiêu bị người khác cười nhạo. Người tự tin kiêu ngạo như vậy, hẳn là nên đứng ở vị trí mà người khác phải ngước nhìn.

Nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên gương mặt Tạ Ngôn Chiêu, cậu liền cảm thấy an tâm.

Lúc này, các khách mời khác đều đang hóng chuyện, cuộc đối thoại giữa hai người bọn họ thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Dựa vào độ nổi tiếng của phong trào rút thăm trúng thưởng không giới hạn đối tượng kia, số người xem trực tiếp tối nay lại lập kỷ lục mới, hệ thống bị quá tải, server suýt nữa hỏng mất, phải mời rất nhiều lập trình viên cao cấp đến giúp.

Vì vậy, vốn dĩ định bắt đầu phát sóng lúc 8 giờ, phải hoãn đến tận 9 giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!