Chương 16: Hỗn chiến

Hạ Thừa Dục suy nghĩ một lúc, mở miệng liền thốt ra cái tên đó: Tạ Ngôn Chiêu.

Đường Tô là người đầu tiên phản ứng lại, quay đầu nhìn qua, biểu cảm tràn ngập khiếp sợ và khó hiểu.

Khu bình luận phòng phát sóng trực tiếp cũng nổ tanh bành.

[ Nếu nói người khác tôi còn cảm thấy là lấy cớ nhưng anh ấy nói Tạ Ngôn Chiêu, tôi liền tin là thật! ]

[ Ca, anh đang đùa gì vậy? ]

[ Tôi không tin! Dục Dục nhất định là đang giận tôi nên mới cố tình nói như vậy. ]

[ Hạ Thừa Dục, anh chọn ai mà chả được, sao anh cứ phải chọn Tạ Ngôn Chiêu, anh coi trọng cô ấy à? ]

[ Tôi không cho phép!

Dục Dục anh và cô ấy không hợp đâu! Cô ấy là sao chổi, nếu ở bên nhau có thể sẽ làm anh toi đời. ]

[ Tạ Ngôn Chiêu tính cách kém lắm, anh không ở bên cô ấy được đâu, Dục Dục nếu thật sự muốn tìm thì tìm một người dịu dàng ôn nhu hơn có thể chăm sóc cho anh đi chứ? ]

Dù Tạ Ngôn Chiêu và Hạ Thừa Dục đến giờ vẫn chưa nói với nhau câu nào, nhưng fan đã bắt đầu tưởng tượng về cảnh sau khi họ ở cùng nhau rồi, cả một đám sụp đổ và khóc lóc như tang lễ.

Tần Y cũng không thể hiểu nổi, thật ra câu hỏi này tương đối ôn hòa. Ít nhất là hỏi về một nữ khách mời, chứ không phải nữ nghệ sĩ.

Anh ta có thể tùy tiện chọn một trong hai người đại diện nữ kia, câu hỏi đó sẽ lập tức được bỏ qua, vì họ là tiền bối trong ngành, lại không quá quen biết, sẽ không ai nghĩ gì hết.

Nhưng anh ta lại cố tình muốn chọn Tạ Ngôn Chiêu.

Chọn Tạ Ngôn Chiêu thì hậu quả còn nặng nề hơn so với chọn hai nữ nghệ sĩ kia.

Đàn ông là động vật sống bằng thị giác, bằng gương mặt của Tạ Ngôn Chiêu đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm. Anh ta nói có hứng thú với Tạ Ngôn Chiêu, mọi người nhất định sẽ tin mà không nghi ngờ gì.

"Vì sao? Tôi thấy cậu và Tạ Ngôn Chiêu hình như chưa từng nói chuyện với nhau? Có thể nói một chút vì sao lại cảm thấy hứng thú không?" Tần Y hỏi.

Có lẽ vì quá bất ngờ, chính hắn cũng không phát hiện mình đã đem xưng hô từ Tạ lão sư thành Tạ Ngôn Chiêu.

Mọi người ở đây, bao gồm nhân viên công tác cũng đều có chút bất ngờ với câu trả lời của Hạ Thừa Dục, trừ đương sự.

Tạ Ngôn Chiêu một tay chống lên má, mắt nhìn vào hư vô, vẫn là trạng thái đang thất thần.

Hạ Thừa Dục vốn không muốn trả lời, chỉ muốn nói đã trả lời câu hỏi trên tấm thẻ, câu hỏi này được tính là câu hỏi thứ hai. Nhưng sau khi nhìn thoáng qua Tạ Ngôn Chiêu, anh ta lại thay đổi ý định.

"Cô muốn biết không? Tạ Ngôn Chiêu."

Nghe được tên mình, Tạ Ngôn Chiêu cuối cùng cũng có chút phản ứng.

Ánh mắt cô tập trung lại, quay đầu nhìn về phía anh ta. Động tác chậm chạp, giống như con lười trong Phi vụ động trời khiến Hạ Thừa Dục hận không thể tự mình động thủ giúp cô quay đầu qua. 

(Phi vụ động trời

- Zootopia, có bạn nào không biết phim này không.)

"Tổng cộng chỉ có năm nữ khách mời." Tạ Ngôn Chiêu nói một cách tùy ý:

"Kiểu gì anh cũng phải trả lời, chọn ai mà chả được."

Hợp lý vô cùng làm cho ai cũng không thể phản bác.

[ Hình như... rất có lý. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!