Điện thoại vừa ngắt, Cận Lệnh Hàng nhìn thấy cuộc gọi nhỡ trên màn hình. Nhìn thấy cái tên đó, anh hơi sững lại rồi lập tức gọi lại.
Khi ấy Kinh Ngữ đã gần ngủ mất rồi. Nghe tiếng chuông phiền phức vang lên, cô nhắm mắt lần tay tìm điện thoại, bấm tắt, rồi chui đầu vào chăn ngủ tiếp.
Thấy cuộc gọi lại bị cúp, Cận Lệnh Hàng hơi khó hiểu, anh ngẩn người vài giây, đành chuyển sang WeChat nhắn cho tài khoản trùng tên với cô.
Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy nhìn thấy cuộc gọi nhỡ kèm tin nhắn WeChat, Kinh Ngữ cảm giác như trời muốn sập.
Bạn trai đếm ngược: "Lúc nãy tôi đang nghe điện thoại khác. Ngữ Ngữ, xin lỗi em."
Bạn trai đếm ngược: "Ngày mai lúc nào em tìm tôi cũng được. Tối nay ngủ sớm nhé."
Bạn trai đếm ngược: "Chúc ngủ ngon, Ngữ Ngữ."
Aaaaaa! Kinh Ngữ lập tức bật dậy, vội vàng cài riêng cho số của anh một nhạc chuông đặc biệt. Huhu, từ giờ sẽ không bao giờ để lỡ điện thoại của Cận công tử nữa.
Xong xuôi, cô đổi luôn phần ghi chú. Từ bốn chữ rườm rà sửa thành ba chữ đơn giản: Cận Lệnh Hàng.
Nhìn như vậy... đúng là có cảm giác bạn trai hơn.
Hôm nay không có trai đẹp cho cô ngắm, nhưng 99 bông hoa Dolcetto tím vẫn đúng giờ được mang đến, điểm xuyết cho cuộc sống tràn nắng của Kinh Ngữ.
Không biết Cận Lệnh Hàng ngủ đến mấy giờ, buổi trưa Kinh Ngữ không dám nhắn hỏi địa chỉ.
Buổi chiều cô ở nhà cắm hoa, bận rộn đến tận bốn giờ. Mặt trời ngoài cửa sổ đang lùi dần, hoàng hôn sắp buông xuống. Cô đoán chắc anh cũng dậy rồi. Anh nói buổi tối phải đến thăm ông bà ngoại, ăn cơm ở nhà cũ của nhà họ Lệnh.
Hôm nay dù hết tuyết nhưng vẫn rất lạnh, thích hợp để tặng quà.
Kinh Ngữ canh đúng thời điểm nhắn cho Cận Lệnh Hàng, hỏi anh có tiện cho cô địa chỉ hay không. Lúc đó Cận Lệnh Hàng đang ở ngoài. Nghe cô nói muốn mang thứ gì đó qua cho mình, anh liền gửi luôn địa chỉ bữa tối hôm nay.
Rõ ràng là chẳng có gì bất tiện. Đến cả địa chỉ nhà ông bà ngoại, anh cũng đưa cho cô không hề do dự — suy cho cùng, anh đã thuộc nằm lòng địa chỉ nhà cô rồi.
Chiếc Maybach Pullman bản dài lướt qua trục giữa thành phố, đến một khu nhà sân vườn phong cách thời Tống rộng cả ngàn mét vuông ở ngoại thành trước khi mặt trời lặn.
Quản gia bước lên đỡ bà cụ và bảo mẫu xuống xe. Bảo mẫu đưa một hộp quà cho quản gia, dặn: "Bùa bình an gửi sang bên Mỹ như thường lệ nhé, một phần cho Ỷ Ỷ, một phần cho Lệnh Tân. Để Lệnh Tân mang phần của Ỷ Ỷ đi là được."
Quản gia nhận lấy, rồi tiến đến chào Cận Lệnh Hàng bước xuống từ ghế lái.
"Lúc nãy có người mang đến cho cậu một món đồ, nói là gửi cho cậu." Quản gia đưa cho anh chiếc hộp nhỏ đang đeo trên cổ tay. "Tôi còn chưa kịp mang vào nhà."
Cận Lệnh Hàng nhận lấy, đặt lên nắp capo rồi mở hộp ra. Bên trong là một hộp cứng, anh lột nắp ra. Trong ánh chiều tà, một chiếc khăn quàng nam màu đen tuyền với viền ghi xám cùng hoa văn chìm hiện lên trước mắt anh. Ở góc khăn còn có hình hoa mai thêu tông màu tối.
Giữa mùa đông lại có mai đỏ giữa lúc tuyết phủ— một thiết kế tinh tế và kiêu ngạo.
Quản gia liếc qua, bật cười:"Là quà cô gái tặng rồi."
Cận Lệnh Hàng cầm khăn lên. Chất khăn mềm như lông cổ áo khoác phao của cô vậy. Khóe môi anh khẽ cong. Trong đầu thoáng hiện lại những lần cô kéo cổ áo cho anh cùng ánh mắt lo lắng của cô... Anh tự nhiên quàng khăn vào cổ.
"Đúng là mềm thật. Bảo sao Ngữ Ngữ nhà tôi cứ chê tôi mặc ít."
Nghe hai chữ "nhà tôi", quản gia cười hiền: "Ngữ Ngữ, tên hay đấy. Cô bé biết quan tâm, cũng rất chu đáo."
Ông dọn hộp lại, mời anh vào nhà: "Ra ngoài cả ngày rồi, chắc là mệt lắm."
...
Bên này, khi đang nhờ Nhan Điền Tuyết dạy nấu canh, Kinh Ngữ nhanh chóng nhận được review từ "người mua". Trong phòng ăn phong cách thủy mặc kiểu Tống sang trọng đến mức người ta muốn nghẹn, Cận công tử trong áo khoác dày và chiếc khăn quàng cô vừa tặng đang bế một bé gái chừng một tuổi rưỡi đứng cạnh bàn ăn. Em bé tò mò ôm lấy khăn quàng của anh, đáng yêu muốn xỉu. Còn Cận Lệnh Hàng thì nghiêng đầu nhìn vào ống kính.
Nhìn y như ảnh chụp hai chú cháu trong nhà. Chắc là cháu gái anh. Anh đến nhà ông bà ngoại, mà cái bàn ăn đó nhìn thôi là biết dùng cho họp mặt gia đình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!