Chương 15: Gu của Cận Lệnh Hàng chẳng theo nguyên tắc nào cả

Kinh Ngữ không biết rốt cuộc Cận Lệnh Hàng tặng quà gì cho mình. Giữa đêm khuya khoắt trở về nhà, cô trò chuyện với Nhan Điền Tuyết , một cô nàng "cú đêm" chính hiệu.

Mỹ nhân họ Nhan bảo rằng tầm mắt mình hạn hẹp, chỉ nghĩ ra được mỗi kim cương, một viên kim cương tím khắc hình hoa hồng.

Nhưng Kinh Ngữ cảm thấy chẳng ổn chút nào. Tặng nhẫn kim cương có phải hơi quá tay không? Dĩ nhiên cũng không phải là không được, cô có thể chấp nhận, ai mà chẳng thích nhẫn kim cương, huống chi lại là món quà từ người ấy.

Cô có sở thích sưu tầm kim cương, trong đó riêng nhẫn kim cương đã có rất nhiều chiếc.

Kinh Ngữ thôi không bận tâm nữa, tranh thủ trời chưa sáng định chợp mắt một giấc.

Chưa nhắm mắt được mấy phút, điện thoại đã liên tục vang lên tiếng tin nhắn. Là vài bức ảnh Nhan Điền Tuyết gửi đến.

Vì tò mò, cô cố gượng cặp mắt đang díp lại vì buồn ngủ để nhìn.

Nhan Điền Tuyết nói: "Cậu có biết hôm qua ban ngày Cận Lệnh Hàng đi đâu làm gì không? Tần Lệnh Tân mở một viện bảo tàng, anh ta mang từ Canada về hai cổ vật đến tặng, hôm nay đi dự lễ khai trương viện bảo tàng rồi.

Nhân tiện nói về Tần Lệnh Tân, mình phải thốt lên một câu, anh ta đúng là không phải dạng vừa! Nghe nói cha anh ta làm quan chức, ở cương vị cao, vậy mà anh ta lại mở viện bảo tàng tư nhân, chẳng phải là đang đẩy cha mình vào chỗ chết sao? Mối quan hệ này phức tạp thật."

Kèm theo đó là mấy tấm ảnh tại hiện trường.

Viện bảo tàng tư nhân dù có mở cửa cũng chỉ dành cho một nhóm người nhất định trong giới.

Trong viện bảo tàng chật ních người, bất kỳ ai trong số họ cũng đều là những nhân vật có tầm ảnh hưởng ở Bắc Kinh. Dưới ánh đèn lấp lánh, bên trong những tủ kính là những cổ vật nghìn năm tuổi mờ ảo, mông lung nhưng càng thêm giá trị ngàn vàng.

Cận Lệnh Hàng đứng trước một tủ trưng bày, cúi nhẹ ánh mắt ngắm nghía chiếc vương miện hoàng hậu lộng lẫy như ánh bạc lông hồng trong tủ. Người đứng bên cạnh giới thiệu, giải thích cho anh chính là Tần Lệnh Tân.

Hôm nay Cận Lệnh Hàng mặc một bộ trang phục thời Đường rất hợp hoàn cảnh. Áo dài màu mực cài khuy cẩn thận, vai áo rộng phẳng phiu uốn lượn, là ủi phẳng phiu, hai tay đút trong túi quần, cằm hơi cúi, khóe mắt hơi hướng lên toát lên sự hứng thú với cổ vật.

Mấy bức ảnh đều chụp anh ta, xa gần khác nhau, nhưng Kinh Ngữ luôn có thể ngay lập tức nhận ra anh giữa đám đông, nổi bật như vầng trăng giữa muôn ngàn vì sao.

Đúng là chàng trai tuyệt mỹ, không ai sánh bằng trên đời.

Mất ngủ.

A a a! Ước gì có thể có được.

Cô hoàn toàn không quan tâm việc Tần Lệnh Tân mở viện bảo tàng là muốn đẩy ai vào chỗ chết, miễn không phải Cận Lệnh Hàng là được, lúc này trong mắt cô chỉ có anh.

Mấy bức ảnh khiến cô đến tận sáng mới thiếp đi, ngủ một mạch đến trưa.

Xế chiều bị Châu Ninh lôi đi dự cuộc họp ở công ty cô bạn, nghe bảo là cuộc họp về dự án chương trình truyền hình thực tế mới kêu gọi được vốn mấy hôm trước.

Vừa gặp mặt, Kinh Ngữ đã nói: "Dự án này của cậu thật sự có tiến triển rồi á? Mình tưởng cậu đi lừa đảo kiếm tiền chứ."

Châu Ninh véo làn da căng mọng nước của cô: "Công chúa à, mấy dự án trước của mình có dự án nào lừa cậu hả? Đến lúc chia lãi, cô nàng tiền tiêu lúc nào cũng thiếu thốn như cậu sẽ cười tít mắt cho xem."

Kinh Ngữ vẫn không kỳ vọng gì nhiều vào tương lai của dự án này.

Tham dự cuộc họp một cách hình thức, kết thúc thì Châu Ninh gọi cô lên tầng trên công ty uống trà chiều.

Kinh Ngữ cũng đang có chút chuyện muốn nói với cô bạn, vừa ngồi xuống đã hỏi thăm: "Cậu chinh phục được sếp Diên trên bảng xếp hạng đẹp trai ở Bắc Kinh mất bao lâu vậy?"

"Chuyện đó còn cần thời gian sao?" Cô bạn nhíu mày, giọng điệu nhẹ nhàng.

"..." Kinh Ngữ thong thả nâng tách trà, vẻ thất vọng trong mắt như rơi xuống tận đáy tách.

Châu Ninh thấy sắc mặt cô hơi ủ rũ liền trêu chọc thêm: "Cục cưng Ngữ Ngữ của chúng ta gần đây để mắt đến ai thế? Mình nghe Tuyết Tuyết nói cậu có một anh bạn trai người Hoa cùng trường ngoại tình. Đồ chó đó mù rồi chắc."

"Ôi, chuyện cũ đừng nhắc lại nữa, dù sao mình cũng chỉ thấy anh ta đẹp trai, thôi, trên đời này đàn ông đẹp trai đầy ra." Cô lơ đãng đáp, rồi lại nói, "Chính là người hiện tại, cảm giác chưa chắc đã chinh phục nổi, hai bên đều hiểu nhau rồi, nhưng vẫn chưa có tiến triển gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!