Hai năm sau
Mùa xuân năm nay, Cố Vi theo mẹ về quê, đón Tết cùng bà ngoại và các cậu, một nhà náo nhiệt hẳn lên, vô cùng có vị Tết.
Diệp Huệ bây giờ đã không còn như xưa, vừa về nhà đã bị mọi người vây lấy, cũng coi như có cảm giác vinh quy.
Hai năm này, có quá nhiều thay đổi với bà, từ người phụ nữ bị Cố Quốc Khánh bỏ ơi cho đến hôm nay đã trở thành người giàu nhất thành phố C, từ bùn đất bước lên cao, bà chỉ cần đến hai năm. Hai năm, này, bà đã khiến người khác nhìn mình bằng ánh mắt ngạc nhiên đến trầm trồ.
Nhưng thực ra Diệp Huệ cảm thấy mình như đang mơ vậy, bất ngờ dẫm phải tên lửa, sau đó vút bay.
Lúc đầu bà còn do dự rất lâu, đầu tư một vạn năm tệ, trở thành cổ đông lớn thứ hai của Vi Vi, lúc đó bà quả có nghĩ sẽ kiếm được chút tiền, nhưng vạn vạn không ngờ đến bà không những kiếm được tiền mà kiếm được rất nhiều tiền.
Khi lần đầu tiên Tư Sùng Chí đưa sổ tiết kiệm cho bà, nói là tiền hoa hồng năm đầu, bà đã bị con số trên sổ dọa đến ngây người, sợ mình đang nằm mơ.
"Cậu chắc chắn đây là tiền của chúng tôi?" Lúc đó bà hỏi đi hỏi lại Tư Sùng Chí vô số lần, cảm thấy có lẽ anh tính sai rồi, số tiền đó, gấp không biết bao nhiêu lần số tiền bà bỏ ra lúc đầu.
Tư Sùng Chí nhẫn nại giải thích, trung tâm điện khí Vi Vi là trung tâm duy nhất ở thành phố C này, đủ các loại điện khí nên buôn may bán đắt. Số tiền này nên thuộc về bà, bà cứ yên tâm nhận lấy.
Vi Vi ăn nên làm ra, bà biết, chỉ cần có thời gian, bà đều đến tận nơi đi vài vòng, mỗi lần đến, đều bị dòng người trong đó dọa sợ.
Tư Sùng Chí quả không hổ là doanh nhân thành đạt, anh nghĩ ra vô số ý kiến hay ho, hôm nay tốc bán, ngày mai rút thăm trúng thưởng, ngày kia giảm giá, mỗi ngày đều có chương trình mới mẻ, ưu đãi không ngừng, khiến ai nấy cũng muốn đến xem thử.
Hơn nữa anh thiết kế một bộ phận phục vụ chuyên nghiệp, chuyên giải đáp mọi thắc mắc của khách hàng, để mọi người yên tâm mua hàng.
Vốn chỉ là bán hàng, lại có thể nghĩ ra nhiều phương thức đặc sắc như vậy, đúng là tài giỏi.
Diệp Huệ mang tâm thái vui vẻ, cũng học theo áp dụng cho cửa tiệm mình. Không ngờ hiệu quả bất ngờ, mọi người đều mê mệt kiểu ưu đãi này, bán buôn vô cùng thuận lợi, cứ vậy kiếm được vô số lời.
Tết năm nay, Diệp Huệ sau khi trưng cầu ý kiến Cố Vy, quyết định cho mỗi gia đình cậu một vạn, để bọn họ đón năm mới may mắn hơn. Về phần bà ngoại, Diệp Huệ gửi bà một vạn làm tiền cất riêng, bà ngoại nhận phong bao, chưa mở ra đã rơi nước mắt, nói con gái có phúc, không có con trai cũng đại phú đại quý.
Ăn xong bữa cơm đoàn viên, Cố Vi hỏi bà ngoại có muốn lên thành phố ở cùng không, cuối năm bọn họ sẽ chuyển sang nhà mới có hai taangfm lại cách Tư gia không xa.
Mợ cả mợ hai cầm tiền của Diệp Huệ, quả nhiên xem bà như bồ tát, nghe Cố Vi đề nghị, liền vội đồng lòng cùng khuyên bà ngoại đến ở một thời gia, bà ngoại thừa biết ý đồ hai cô con dâu, còn không phải là muốn bà đến xem xem nhà con gái bà có bao nhiêu tiền, có kiếm lời được chút nào không sao.
Cuối cùng bà ngoại cũng không đồng ý, nói là không quen sống ở thành phố.
"Chị có nghe chuyện Cố Quốc Khánh chưa?" Cậu cả ngồi bên, đang ăn bỗng dưng nhắc đến tên người này.
Cố Vi nghe tên bố, bất giác cũng muốn nghe.
"Chưa, chị với lão ta hết quan hệ rồi, lười nghe ngóng." Diệp Huệ thản nhiên ăn một miếng cá, thấy vị không tồi, liền gắp cho Cố Vi.
"Hai năm trước không phải lão ta lại ly hôn sao? Hình như còn nợ tiền người ta, sau đó trốn chui trốn lủi trong thôn, mấy tháng trước mới lên trấn, hôm qua em lên trấn mua đồ, gặp lão ta, lão đang làm việc cho công xưởng, mỗi tháng lương hai trăm tệ, bao ăn ở. Cái lão này, vừa gặp toàn chuyện không may nên giờ nhìn còn già hơn em."
Diệp Huệ than một hơi: "Tự làm tự chịu, đừng nhắc tới lão ta nữa, ăn không ngon."
Cố Vi trầm mặc, trong lòng nghĩ, hai năm rồi cô vẫn chưa gặp Cố Quốc Khánh.
Ăn xong cơm, cả nhà ngồi xem chương trình xuân vãn, lúc này tiếng điện thoại của Diệp Huệ reo lên, cả nhà ngưỡng mộ nhìn bà, nghe ngữ khí là biết không ai ngoài Tư Sùng Chí.
Hai người chúc nhau nửa ngày, bà mới chuyển điện thoại cho Cố Vi.
Cố Vị nhận điện thoại, vừa alo đã nghe giọng nam ấm: "Tiểu Vi, năm mới vui vẻ."
"Năm mới vui vẻ."
"Đang làm gì vậy?"
Tiền điện thoại đắt biết bao nhiên, tên này lại không hề quan tâm, cứ vui vẻ nói chuyện phiếm với cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!