Tâm tưởng sự thành
Tác giả: Thập Tê | Editor: Chan
Gần đến Tết, lẽ ra Bạch Du nên đóng cửa hàng sớm, nhưng năm nay làm ăn khấm khá hơn nhiều, mãi đến ngày 29 tháng Chạp mới nghỉ.
Tạ Vũ Xuyên không có ở nhà, Bạch Du thì ở nhà mày mò làm kẹo hồ lô bọc đường.
Công thức học từ trên mạng, ngoài quả sơn tra ra còn có thêm dâu tây và quýt đường.
Que tre để xiên trái cây là mua online, với loại nhỏ như sơn tra, Bạch Du xiên ba quả một que; dâu tây to hơn thì mỗi que chỉ xiên hai quả.
Quýt đường có kích thước hơi khó xử, một quả thì lẻ, hai quả thì nhiều, lại hay lăn qua lăn lại. Vừa hay trong tủ lạnh còn một hộp cà chua bi chưa kịp ăn hết, Bạch Du cũng xiên thêm vào luôn.
Buổi sáng Tạ Vũ Xuyên có việc đột xuất phải chạy ra cửa tiệm một chuyến. Năm kia làm ăn tốt, cậu mở cửa đến tận 28 Tết. Ngày mai là giao thừa, vậy mà vẫn có khách khăng khăng đòi mua thêm một bộ đồ trượt tuyết nữa.
Nhân lúc Tạ Vũ Xuyên không có ở nhà, Bạch Du tranh thủ bắt tay vào chuẩn bị.
Dạo gần đây, Bạch Du đang học nói uỗn lưỡi cuối vấn âm, nhưng Tạ Vũ Xuyên thì thấy không cần thiết.
Trừ lúc gấp gáp thì đôi khi mới lộ ra vài câu mang giọng quê nhà, còn bình thường tiếng phổ thông của Bạch Du vốn đã rất chuẩn.
Thậm chí, Tạ Vũ Xuyên còn đặc biệt thích nghe anh gọi mình là "Xuyên nhi" với cái giọng ấy.
Miệng thì đồng ý với Tạ Vũ Xuyên, nhưng sau lưng Bạch Du lại kiên quyết muốn học. Anh tìm vài video blogger giọng Bắc trên mạng, nhưng luôn cảm thấy không hợp khẩu vị, công thức cứ rập khuôn, không tạo được hứng thú.
Trong nồi đường đang đun, nửa cân đường trắng pha với nửa lượng nước, bật lửa nhỏ ninh từ từ. Bạch Du tiện tay mở trình phát nhạc, tìm đến tập tổng hợp tiểu phẩm đã xem trước đó.
Nước bắt đầu sôi, đường tan chảy, sủi bọt lục bục, tiếng cười của Bạch Du cũng như mấy bọt khí ấy, cứ phụt phụt cười không dứt.
Chưa nghe được mấy câu có âm uốn lưỡi, nhưng học được khối câu địa phương.
Đợi đến khi nước trong nồi cạn sạch, đường tan hoàn toàn thành siro, Bạch Du dùng đũa chấm một ít rồi nhúng vào nước lạnh. Đường nguội lại lập tức dính lên đũa, cắn một cái rôm rốp, siro xem như đã đạt chuẩn.
Sợ đường bị cháy, Bạch Du vội vàng tắt bếp.
Lần đầu làm kẹo bọc đường chưa có kinh nghiệm, anh lấy xiên sơn tra thử tay trước.
Sơn tra đỏ au được nhúng vào siro màu hổ phách, vừa xoay một vòng đã trở nên óng ánh trong suốt, đặt lên khay nướng lót giấy dầu, không bao lâu sau là cứng lại ngay, hương thơm ngọt dịu lan khắp cả gian bếp.
Có chút kinh nghiệm rồi, động tác của Bạch Du nhanh hơn hẳn. Chẳng mấy chốc khay nướng đã đầy ắp những xiên kẹo hồ lô tròn tròn đỏ chót.
"Áo bông dày, quần bông hai lớp…" Bạch Du lẩm nhẩm học lời thoại trong tiểu phẩm, vừa nhúng dâu tây vào siro vừa bắt chước lắc lư vài động tác y hệt trên màn hình.
Tạ Vũ Xuyên vừa về tới đã nghe thấy tiếng nói loáng thoáng từ trong bếp vọng ra, xen lẫn tiếng cười không chút kiêng dè của Bạch Du.
Anh đang chăm chú làm kẹo hồ lô, lại còn phân tâm xem tiểu phẩm nên hoàn toàn không nghe thấy tiếng cửa mở.
"Tinh Tinh, em về rồi." Tạ Vũ Xuyên tò mò xem Bạch Du đang bận gì, sợ bất ngờ xuất hiện khiến anh giật mình nên vừa đi về phía bếp vừa lên tiếng trước.
Bạch Du không bị cậu dọa cho giật mình, nhưng câu "ai này" đang hát dở bị cắt ngang giữa chừng, ngại ngùng quay người lại, tay còn xoay xoay xiên kẹo trong tay, nói: "Em về rồi à?"
Bạch Du đã ở trong bếp cả buổi chiều, gương mặt bị hơi nóng từ nồi đường làm cho hồng lên, giờ đứng cạnh cây kẹo hồ lô dâu tây trong tay, cũng khó mà nói rõ cái nào đỏ hơn.
Tạ Vũ Xuyên bước lại gần, há miệng c*n l** q** d** tây mà Bạch Du đưa lên, tay tiện thể vuốt nhẹ từ má anh ra sau tai.
Lớp siro bên ngoài đã đông lại thành vỏ cứng, vừa cắn một cái liền vỡ ra, kết hợp với vị ngọt mọng của dâu tây bên trong, hai thứ tưởng chừng chẳng liên quan lại hòa quyện một cách hoàn hảo trong miệng.
Tay Tạ Vũ Xuyên lạnh buốt, mang theo cả cái rét cắt da của mùa đông, Bạch Du rụt cổ lại để phản đối. Nhưng khi Tạ Vũ Xuyên thật sự rút tay về, cậu lại nghiêng đầu cọ nhẹ vào đó, cười nói: "Lạnh ghê."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!