Tại Pháp
Lăng Siêu ôm lấy Kha Nhi xuống máy bay, ở Pháp mùa đông năm nay khá lạnh, khi trời vô cùng lạnh giá. Kha Nhi bị Lăng Siêu mặc cho chiếc áo lông to xụ.
Tay chân điều đeo găng tay và vớ nhìn cô trắng muốt từ đầu đến chân như một cục tuyết di động rất đáng yêu..
Lăng Siêu khoác chiếc áo màu đen dài qua gối.
Nhìn anh càng mạnh mẽ cao lớn hơn bao giờ, pha lẫn nét nam tính sắc nét..
Vừa ra khỏi sảnh sân bay, Tưởng An đã đứng sẵn chờ đợi..
-Anh Siêu. Chị dâu..
Tưởng An mỉm cười nhìn hai người, lấy va li của Lăng Siêu cho vào cốp xe..
Nghe tiếng chị dâu từ Tưởng An hai má Kha Nhi ửng hồng.. Cô ngẩng mặt nhìn Lăng Siêu, anh mỉm cười ôm lấy cô ngồi vào xe.
Giống như chuyện này là rất bình thường.
Vị trí của cô bây giờ đã khác, không phải là tình nhân bé bỏng bên cạnh Lăng Siêu, mà là một người vợ hợp pháp hẳn hoi.
Xe chạy một đường đến thẳng Nhà thờ Saint Chapelle. Đây là một trong những nhà thờ đẹp bậc nhất nước Pháp với hệ thống kính bao bọc toàn bộ.
Ngoài trời những bông hoa tuyết rơi rơi trong gió..
Kha Nhi nhìn ngơ ngác bên ngoài lại thấy xe ngừng ngay nhà thờ. Cô quay đầu nhíu mài hỏi Lăng Siêu.."Sao lại ngừng ở đây?"
Lăng Siêu mỉm cười xoa lấy khuôn mặt ửng hồng nhiễm lạnh của cô..
-Chờ anh một chút..?
Chờ? Chờ sao..?
Kha nhi chưa kịp hiểu đã thấy Tưởng An xuống xe nhận hai cái hộp to từ tay một cô gái người Pháp..
Sau đó anh ta xoay người gõ nhẹ vào cửa kính.. Lăng Siêu mở cửa nhận lấy hai hộp lớn..
Toàn bộ màn xe điều được hạ xuống.. Ghế trước được xếp lại.
Đây là chiếc xe lamborghini. Không gian vô cùng rộng rãi.
Kha Nhi tò mò muốn biết trong hộp có gì. Đã thấy Lăng Siêu mở ra chiếc hộp màu hồng..
Miệng Kha Nhi há hốc, bàn tay nhỏ vuốt vuốt lên làn vải màu trắng tuyệt đẹp..
-Có thích không?
Bờ môi hồng Kha Nhi run run mắt cô không rời khỏi chiếc áo cưới dù là một giây.."Siêu.. Áo cưới sao anh..?""Đúng vậy. Hôm nay em sẽ là cô dâu của anh.."
Nhìn vẻ ngốc nghếch đến đáng yêu của vợ..
Lăng Siêu buồn cười, bế lấy cô đặt lên đùi hôn lên khóe môi. Nhưng bàn tay lại thành thục cởi áo cô ra, dịu dàng nói.."Ui.. Lạnh.. Anh làm gì thế..?""Bảo bối à. Để anh thay áo cho em. Ngoan nào nếu không sẽ cảm lạnh đấy.."
Dù có máy điều hòa, nhưng rời xa khỏi áo choàng Kha Nhi vẫn chưa quen.. Được Lăng Siêu ôm trong lòng, tận tình giúp cô thay đồ..
Tưởng An cầm chiếc ô che lấy những bông tuyết trắng rất kiên nhẫn chờ đợi..
Qua một lúc sau, cửa nhẹ nhàng mở ra. Lăng Siêu lúc này đã thay y phục. Trên người anh mặc bộ vest màu đen, vóc dáng cao ngất, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng nhưng trên khóe mắt vươn lại sự hạnh phúc rõ ràng..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!