Chương 16: Muôn Đời Trầm Luân

Lăng Siêu lúc này không còn vẻ bỡn cợt vừa rồi, anh mặc kệ sự giảy dụa của cô.

Vừa vào phòng anh dùng chân đóng lại cửa lại, tiếng cửa vang lên tiếng động lớn, trái tim Kha Nhi rơi vào tuyệt vọng.

Chân dài sảy vài bước ném Kha Nhi xuống nệm..

-Á..

Kha Nhi bị ném đến đầu óc choáng váng. Cô gắng gượng lồm cồm bò dậy, chưa kịp xác định phương hướng.. Hai chân bị kéo mạnh đã thấy Lăng Siêu ngồi vắt ngang trên người cô.

Anh cười như không cười cởi áo ném xuống thảm..

Kha nhi há hốc miệng, lắc đầu khóc nức nở.."Đừng.. đừng.. Cầu xin anh.."

Lăng Siêu thân người trần trụi săn chắc, làn da màu nâu đồng quyến rũ đến chết người.

Anh dùng thân người nóng hổi của mình nằm đè lên cô, ma sát lấy cô, anh đem hai tay cô giam lên đỉnh đầu..

Hôn lên cái miệng nhỏ đang khóc nức nở.."Muộn rồi Bảo bối à. Do em đã phá hủy quy ước thì phải chịu phạt biết không...""Hức.. hức.. Không.. không phải.. ưm"

Lăng Siêu ngấu nghiến lấy môi cô giờ phút này anh không muốn nghe, anh sợ mình lại nhẹ lòng mà buông tha cho cô , Kha Nhi lắc đầu lung tung, khuôn mặt ước đẫm nước mắt..

-Ừm.. Ừm..

Anh không còn dịu dàng như ngày thường, nụ hôn như gió táp mưa sa, muốn nhấn chìm Kha Nhi..

Bàn tay to lớn buông tay Kha Nhi, cô dùng sức lực yếu ớt đánh lên vai anh. Không khác gì như gãi ngứa cho Lăng Siêu.. Anh hỗn hển dùng sức xé nát chiếc váy của cô.."Á.. Huhu.. Lăng Siêu xin anh... huhu.."

Hai mắt Lăng Siêu tối sầm nhìn thân thể trắng muốt trước mắt. Tuy chỉ là thiếu nữ chưa phát triển hẳn nhưng nhìn mà xem, thân thể của cô đẹp đến nao lòng. Trắng hoàn mỹ, da thịt tinh tế đến nỗi có thể thấy được cả những mạch máu xanh nhạt, trắng nõn giống như một loại gấm thượng hạng.

Thuần khiết mà lại khiến cho người ta phải yêu thương, vừa tinh tế vừa xinh đẹp. Da thịt mướt mát lồi lõm rõ ràng. Anh đâu phải chưa gặp qua phụ nữ. Nhưng cô gái này dễ dàng khơi gợi dục vọng trong anh.

Chỉ hận không thể một bước nuốt cô vào bụng.."Bảo bối à! ngoan nào.."

Anh nằm xuống ôm lấy cơ thể mềm mại không xương của Kha Nhi. Môi hôn từng cái lên trán lên mắt lên mũi lên môi cô.

Áp sát bên tai cô phả hơi nóng, đầu lưỡi linh hoạt cong lên ngậm vành tai mượt mà của cô vào miệng.

-Á...

Kha Nhi run lên, đôi mắt long lanh đầy sợ hãi..

Bàn tay nhanh chóng cởi lấy chiếc áo lót nhìn bầu ngực trắng noãn đung đưa trước mắt.. Lăng Siêu rên lên vùi đầu vào cổ Kha Nhi liếm mút trượt dài xuống ngậm nơi mềm mại vào miệng mút chùn chụt như lữ khách chốn sa mạc khát nước quá lâu..

-Á.. Không.. Huhu..

Lần đầu nếm phải ân ái, cảm giác ẩm ướt trước ngực như dòng điện xẹt lên não. Kha Nhi hét lên đẩy đầu anh ra.. Uốn éo thân người chống cự.

Nhưng sức cô chỉ như kiến lay cành cây.. Chẳng một chút lay động được Lăng Siêu.. Anh đè tay cô xuống nệm.. Đôi chân dài cố định hai đùi của cô.. Anh tà ác liếm láp khiến ngực cô một mảng ướt nhẹp.

Âm thanh mút mát trên ngực thoát ra thiêu đốt gương mặt sớm đỏ lựng của Kha Nhi, cô mềm nhũn người. Miệng nhỏ không kiềm được bật lên riêng rên rỉ nũng nịu.."Lăng Siêu.. Lăng Siêu.. huhu.."

Lăng Siêu trườn người mút chặt môi cô, đưa đầu lưỡi của anh thâm nhập khắp nơi, cảm giác khác hẳn mọi lần, giống như anh đang cố trút hết yêu thương và tức giận vào nụ hôn này. Lăng Siêu nâng thắt lưng của cô, bộ phận đàn ông căng cứng bên dưới chen vào giữa hai đùi cô.

Lăng Siêu thở hổn hển nhưng vẫn hôn cô ngấu nghiến..

Cảm nhận được vật nóng như sát ma sát vào nơi mẩn cảm phái nữ. Kha Nhi sợ hãi run lên bần bật. Không còn sức lực để vùng vẩy hai tay nắm chặt drap giường mặc anh dày vò cô..

Môi và lưỡi thay phiên nhau dỗ dành thân thể trắng sáng hơn ngọc để lại những dấu vết hồng hồng triền miên trên da thịt mịn màng. Tà ác kéo lấy quần lót màu trắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!