Chúng tiểu yêu vây xung quanh đều im lặng, mắt chớp cũng không chớp nhìn động tác của hai người Diệp Minh Xuyên.
Đường Dật và Diệp Minh Xuyên đứng đối mặt nhau, Đường Dật thấy Diệp Minh Xuyên lui về phía sau một bước, sau đó tay phải để sau lưng, tay trái vươn ra làm thành tư thế mời.
Đường Dật đặt tay phải của mình lên trên tay Diệp Minh Xuyên, tay còn lại khoác lên eo hắn, sau đó y thấy Diệp Minh Xuyên trước mặt rõ ràng ngẩn người. Đường Dật mở to mắt, cực kỳ vô tội nhìn Diệp Minh Xuyên, "Sao thế?"
Tuy y chưa từng học qua khiêu vũ, nhưng cũng xem không ít trên TV rồi, tư thế của nam và nữ khi khiêu vũ như thế nào y vẫn còn nhớ rõ.
Diệp Minh Xuyên không biết Đường Dật là không biết thật, hay cố tình làm vậy nữa, thế nhưng kỳ thực cũng không sao, tư thế có đúng hay không không quan trọng, hắn vốn cũng chỉ muốn khiêu vũ với Đường Dật thôi, không định trình diễn động tác có độ khó cao gì, Diệp Minh Xuyên lắc lắc đầu, đặt tay lên vai Đường Dật, trả lời y, "Không có gì."
Tiếng nhạc mềm nhẹ, du dương lan tỏa trên quảng trường, bởi vì tư thế của hai người không đúng, thế nên Diệp Minh Xuyên đáng ra có thể dẫn Đường Dật, lúc này lại có chút cố sức.
Đường Dật thì quả thật không biết khiêu vũ, vẫn luôn cúi đầu nhìn xuống chân, Diệp Minh Xuyên bước lên một bước, y sẽ lùi về sau một bước, Diệp Minh Xuyên lùi về sau một bước, y sẽ tiến lên theo, qua một hồi, nhảy cũng ra hình ra dạng.
Chúng tiểu yêu xung quanh nhìn một lát cũng nhận ra hình như có gì không đúng lắm thì phải, yêu tinh thỏ trắng vừa nãy nói chuyện với Diệp Minh Xuyên đứng ngay trước đám người, hai cái tai thật dài dựng thẳng trên đầu cô nàng, đôi mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm Diệp Minh Xuyên và Đường Dật, nhìn hai người họ đứng ở trung tâm quảng trường xoay a xoay, bỗng nhiên phản ứng được, bước nhảy của bệ hạ hình như không thích hợp.
Cô nàng sợ mình nhìn nhầm, còn quay đầu hỏi đám tiểu yêu đứng gần mình, "Yêu vương bệ hạ nhảy bước nữ đấy à?"
"Hình như là vậy." Tiểu yêu bên cạnh gật gật đầu, "Ngươi xem, tay bệ hạ đặt trên vai vương hậu kìa."
"Sao bệ hạ lại nhảy bước nữ chứ?" Yêu tinh thỏ trắng nhíu chặt mày, bộ dạng khó hiểu hết sức.
Một con gấu mèo còn chưa biến hình đứng bằng hai chân bên cạnh nói với yêu tinh thỏ trắng, "Có lẽ chúng ta hiểu nhầm thì sao, có lẽ chúng ta không nên gọi là Vương hậu bệ hạ, mà phải gọi là Vương phu bệ hạ mới đúng."
"Không thể nào......" Yêu tinh thỏ trắng dùng mấy chiếc răng cửa dài thật dài của mình cắn cắn môi, nhìn hai người đứng ở trung tâm đám người dường như đã dừng lại kia, lắc đầu nói, "Ngươi xem kìa, bệ hạ của chúng ta rõ ràng cao hơn Vương hậu gần nửa cái đầu mà, sao có thể......"
Lúc này, bên cạnh lại xuất hiện một cô gái trẻ dáng người thon thả, khuôn mặt cô gái dưới ánh đèn từ bốn phía chiếu xuống có vẻ cực kỳ xinh đẹp động lòng người, vưu vật như vậy đặt ở Nhân giới sợ là sẽ trở thành đối tượng cho các ông lớn tranh giành đến sứt đầu mẻ trán.
Đáng tiếc trên đầu cô gái này lại có một cặp tai nhọn màu đỏ rực, sau lưng còn có thêm ba cái đuôi hồ ly bông xù, các ông lớn mà thấy chắc sẽ bị dọa mất mật.
Cô gái vỗ vỗ đầu yêu tinh thỏ trắng, nói, "Cưng cứng nhắc quá đấy, không biết là không được dùng chiều cao để phán đoán công thụ hả? Cưng thử ngẫm lại mà xem, nếu như bệ hạ nằm dưới, chẳng phải cũng manh lắm à."
Yêu tinh thỏ trắng bị cô gái kia vỗ đầu một cái cũng không quan tâm, cô nàng cúi đầu suy ngẫm lời cô gái kia vừa nói, chốc lát sau, yêu tinh thỏ trắng đột nhiên phản ứng được, ngẩng phắt đầu dậy trừng hồ ly, hỏi, "Ngươi thuộc tà giáo Đường Diệp đấy à?"
Đám tiểu yêu này ngày thường rảnh rỗi cũng rất thích chạy tới Nhân giới, huống hồ Yêu vương bệ hạ của bọn họ còn đang là diễn viên nổi tiếng ở Nhân giới nữa chứ, thế nên họ cũng rất để ý tới giới giải trí, trong nhóm fan CP Diệp Đường đời đầu, có rất nhiều là cư dân Yêu giới.
Bọn họ không hề quan tâm Đường Dật là người thế nào, chỉ cần bệ hạ của bọn họ thích là được.
Hồ ly tiểu thư lắc đầu, nói với yêu tinh thỏ trắng, "Đừng kết luận sớm như vậy, ai là tà giáo còn chưa biết được đâu ấy! Nhìn bộ dạng này của bệ hạ, nếu Vương hậu bệ hạ muốn ở trên, bệ hạ nhất định sẽ không cự tuyệt đâu."
"......" Yêu tinh thỏ trắng nhất thời câm nín, đáng giận hơn là cô nàng không tìm ra được câu gì để phản bác, cặp tai trắng muốt trên đầu cũng rũ xuống.
"Không bằng tới gia nhập nhóm fan CP Đường Diệp của bọn ta đi, phúc lợi siêu nhiều nha ~" Chị gái hồ ly nói xong cúi người, hôn nhẹ một cái lên tai cô nhóc thỏ trắng, sau đó xoay người rời đi.
Nhóc thỏ trắng lập tức biến về nguyên hình, xấu hổ cuộn thành một cục bông trắng muốt trên mặt đất, lại vì sợ bị chúng tiểu yêu dẫm phải, đành lăn sang bên cạnh quảng trường.
"Tiểu An, ngẩng đầu, nhìn anh này." Đang nhảy điệu nhảy sứt sẹo, Đường Dật bỗng nhiên nghe thấy Diệp Minh Xuyên nói bên tai mình.
Tuy y không yên tâm về mình cho lắm, sợ sẽ đạp phải chân Diệp Minh Xuyên, nhưng vẫn nghe lời ngẩng đầu lên. Mà Diệp Minh Xuyên lúc này cũng đang cúi đầu nhìn y, trong mắt rõ ràng phản chiếu bóng hình y, Đường Dật không biết hắn muốn làm gì, dừng bước, lẳng lặng nhìn hắn.
Đúng lúc này, Diệp Minh Xuyên ngẩng đầu, nâng bàn tay đang đặt trên vai Đường Dật lên, hướng về phía thiên không nhẹ vẫy vẫy, chỉ một lát sau, bầu trời vốn xanh thẳm dần chuyển thành tối đen, bên trên điểm xuyết muôn vàn vì sao, tạo thành một dải ngân hà vắt ngang màn trời, đồng thời đèn lồng treo xung quanh quảng trường cũng lần lượt sáng lên, bầu không khí lễ hội càng được đẩy lên tới cao trào.
Chúng tiểu yêu xung quanh vang lên tiếng hoan hô, tản ra tìm bạn nhảy cho mình, sau đó vây xung quanh Diệp Minh Xuyên và Đường Dật, bắt đầu nhảy múa.
"Có đẹp không?" Diệp Minh Xuyên cúi đầu hỏi Đường Dật.
Đường Dật gật đầu, khóe miệng nhiễm một mạt tươi cười, bàn tay đang đặt bên hông Diệp Minh Xuyên từ từ chuyển lên vai hắn, tán thưởng, "Rất đẹp."
Diệp Minh Xuyên bị Đường Dật chạm vào như thế, cả người đều tê dại, nhưng hắn vẫn còn nhớ rõ đây là nơi nào, mấy tiểu yêu quái xung quanh hãy còn hướng mắt về phía họ kia kìa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!