Chương 45: (Vô Đề)

Toàn thành phố đã giới nghiêm đến ngày thức mười chín rồi.

Trong thư phòng ở nhà Trần Ngộ Bạch triệu tập cuộc họp gấp bất thường. Ngón

tay dài của Trần Ngộ Bạch đang cặp điếu thuốc, tàn thuốc lá rơi khắp

nơi, cậu ta cau mày, phủi phủi quần áo, rồi hít một hơi mạnh.

Khói thuốc lá cuộn xung quanh. Trong thư phòng Lý Vi Nhiên và Tần Tống đang

nằm ngả ngớn trên sofa. Dung Nham ngồi bên chiếc đôn bên cạnh, cũng đang hút thuốc.

"Ê!" Tần Tống thở dài, mở to đôi mắt đầy tia máu.

"Bây giờ em chỉ ước được đơn thương độc mã đi giải quyết chuyện của

Phương Diệc Thành. Anh cả muốn làm gì chứ? Gây tội? Nói là khống chế tốc độ, giết người bằng dao cùn, nhưng trong tay anh ấy có nhiều người thế

thì dễ gì mà khống chế được chứ. Kiệt Thâm lại là một ông chủ không có

lương tâm, rắn nuốt voi, anh ấy và Yến Hồi chỉ đề phòng ông ta cũng đã

đủ mệt rồi."

Dung Nham cười lạnh lùng: "Phương Diệc Thành dù có

khó xử lý thế nào đi nữa thì anh cả cũng không bận tâm, không cần cậu

phải đích thân đi đâu!"

"Anh ấy muốn từ từ đè bẹp anh ta." Lý Vi Nhiên nhắm mắt nói chậm rãi. "Người của Kiệt Thâm ập đến đông, về mặt

địa điểm, Yến Hồi phối hợp ăn khớp. Nhiều nhất sẽ chống cự thêm được một tuần, để kịp báo cáo lên trung ương. Trong mấy ngày này tạo thêm áp lực cho Phương Diệc Thành thì cái quân hàm tướng của anh ta coi như cũng

không giữ được nữa."

"Giá cổ phiếu của Hồng Nghiệp đã giảm thê

thảm, Hồng Cơ cũng không cầm cự nổi một tháng nữa." Trần Ngộ Bạch dụi

tắt điếu thuốc. "Điều em lo là, một khi quân của Phương Phi Trì chấp

nhận cho nhà họ Lương góp cổ phiếu thì việc khoản vốn khổng lồ này rót

vào sẽ tạo phản công lớn. Nếu chúng ta không cẩn thận thì các chỉ tiêu

lợi nhuận của nhà họ Lương phải mất ít nhất ba năm mới bù đắp được tổn

thất này." Anh ta chỉnh lại kính mắt: "Nếu muốn tiêu diệt một doanh

nghiệp lớn đang mạnh thì không phải là cách đánh này. Anh cả điên mất

rồi." Cậu ta đưa mắt nhìn một lượt những người xung quanh, kèm theo cái

lạnh ghê người. "Mọi người thấy thế nào?"

Dung Nham nhả ra một vòng khói thuốc, ánh mắt u buồn.

Lý Vi Nhiên mở to mắt, ôm vai, ngước lên nhìn trần nhà, trầm tư suy nghĩ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!