Hôm sau, Lương Phi Phàm lái xe đưa cô tới cổng nhà hàng: "Anh không vào à?" Cố Yên hỏi.
"Không, anh không nên tham gia bữa tiệc như thế này, sẽ không có lợi cho Vi Bác em à."
Cố Yên gật đầu, kéo váy, mở cửa bước xuống xe. Cửa xe vừa mở thì Lương Phi Phàm lại kéo tay cô: "Anh sẽ đón em, đừng có về trước đấy nhé!" Giọng
anh có vẻ nghiêm túc, nhưng lại ẩn chứa một sự quan tâm sâu sắc.
Trong đầu Cố Yên lúc này đang mải nghĩ xem lát nữa sẽ trả lời mấy tay phóng
viên kia thế nào, nên làm gì còn tâm trạng nghĩ xem lời nói của anh hàm
chứa điều gì, cô vội vàng bước xuống xe rồi đi vào trong nhà hàng.
Bữa tiệc do Lương thị tổ chức nên đương nhiên rất long trọng. Người phụ
trách mảng PR của Lương thị – Trần Doãn Chi có mặt từ rất sớm để đón
khách, còn Dung nhị công tử làm nhiệm vụ dẫn chương trình.
Vừa
vào đến cửa, Cố Yên đã thấy Trần Doãn Chi đang đứng tiếp khách, một thời gian không gặp, cô ta có vẻ gầy đi nhiều, nụ cười trên gương mặt cũng
không còn rạng rỡ như trước nữa. Cố Yên nhìn cô ta rồi gật đầu thay cho
lời chào.
Cố Minh Châu tối nay mặc một chiếc đầm màu đỏ đô rất
sang trọng. Thấy Cố Yên đến muộn, Cố Minh Châu không chau mày nhăn nhó
mà còn khen ngợi: "Đẹp lắm!" Cô nhìn chăm chú chiếc kẹp tóc trên đầu Cố
Yên với vẻ ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Thấy vậy, Cố Yên liền kéo tay chị,
cười: "Tối về em sẽ tặng chị."
Cố Minh Châu lườm em gái một cái: "Về được hãy nói!"
Mặt Cố Yên đỏ ửng, cúi đầu không nói gì.
Thực ra, đây chỉ đơn thuần là một bữa tiệc dành cho giới thương nhân, Cố Yên không thạo việc tiếp khách, hơn nữa cô cũng sắp đi lấy chồng rồi, nên
Minh Châu cũng không yêu cầu cô phải đến tiếp mấy người kia.
"Cố Yên!" Dung Nham cầm ly rượu đến chào. Cố Yên cũng nhấp môi một ngụm,
nhớ lại bộ mặt đen xì của anh ta ngày hôm đó, cô lại cười thầm. Cố Minh
Châu đứng cạnh cười nhạt, Dung Nham chủ động chúc cô một ly: "Chị dâu
đáng kính!" Lời anh ta nói mười phần thì đến bảy phần là mỉa mai.
Cố Minh Châu cũng uống một ngụm rượu vang, cười cười tỏ ý chấp nhận cách xưng hô của anh ta.
"Đại ca, ở đây!" Dung Nham bỗng giơ tay lên vẫy. Cố Minh Châu đưa mắt theo
hướng tay anh ta, bỗng cô giật mình, thì ra là Dung Lỗi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!