Chương 29: (Vô Đề)

Tời công ty, quả nhiên đúng như cô dự đoán, chị gái cô – Cố Minh Châu

đang đập bàn đập ghế mắng mỏ đội nhân viên thất trận trở về từ Lương

thị.

Cố Yên vừa đẩy cửa bước vào đã bị mắng xối xả: "Còn em nữa, hôm nay làm sao vậy hả? Ai đã làm gì em mà tự nhiên lăn ra ngất hả?

"Cố Minh Châu như một lò lửa đang ngùn ngụt cháy. Mồ hôi Cố Yên vã ra:"Chị à!

Em… hôm nay em không được khỏe lắm."

"Không khỏe ư?

"Cố Minh Châu vừa nói vừa quăng tập giấy tờ lên bàn và phát ra tiếng"bụp" rõ to, sau đó cô quay sang Jesscica và Lâm Viễn:

"Hai người còn không mau ra ngoài?"

Như được đại xá, Jesscica và Lâm Viễn vội vàng thu dọn giấy tờ rồi cun cút chạy ra khỏi phòng.

Cố Minh Châu ngồi phịch xuống ghế một cách mệt mỏi:

"Thực ra hôm nay chị cũng không trách em, đằng nào mấy hôm chị cũng không trách em, đằng nào mấy hôm nữa chị cũng phải ra mặt, có điều mấy phương án thiết kế của chúng ta hôm nay Diệu Lâm cũng đã nắm được rồi, chị chỉ e bọn họ lại có sự thay đổi trong thiết kế của họ thì sẽ bất lợi cho chúng ta."

Cố Yên nghĩ một lát rồi nói: "Hôm nay Lương Phi Phàm bảo em là anh ấy thấy phương án của Diệu Lâm ổn hơn phương án của Vi Bác chúng ta chị ạ!"

Cố Minh Châu gật đầu:

"Cái đó thì không lo bởi vì mỗi công ty đều có sở trường riêng, chị cũng không ngại việc thay đổi phương án để cạnh tranh công bằng với Diệu Lâm. Điều mà chị lo nhất chính là Hoàng Dịch có mối quan hệ thân thiết với lão gia nhà họ Dung nên vụ thầu này không dễ dàng thắng được ."Thế anh Dung Lỗi có nói gì với chị không?"

Cố Minh Châu cười mỉa mai:

"Anh ta thì có ý kiến ý cò gì? Anh ta thừa biết là nếu chị thắng thầu thì ông nội nhất định sẽ quay sang trách mắng Dung Nham không ra gì, còn nếu như chị thua thì ông ta sẽ phán quyết rằng chị không đủ bản lĩnh để làm dâu trưởng nhà họ Dung và điều đó đúng ý ông ta quá còn gì."

Cố Yên lẳng lặng không nói gì, người ta

nói quả không sai, phụ nữ dù thông minh, giỏi giang tới mấy nhưng khi

đứng trước tình yêu cũng trở nên ngu ngốc và yếu ớt. Cố Minh Châu tuy có gai góc, sắc sảo hơn những người con gái khác nhưng cũng không vượt qua cửa ải ái tình này.

Nhìn chị đắn đo thiệt hơn như thế Cố Yên rất đau

lòng.

"Chị à, em hiểu chị mà, có điều, em nghĩ là chị cứ làm hết khả năng của mình là được, không cần phải nhìn trước ngó sau làm gì cho mệt."

"Ừ, chị biết rồi. Chị kéo em vào vụ này chủ yếu là để dằn mặt Dung Nham, tránh việc hắn giở thủ đoạn ma mãnh hỗ trợ Diệu Lâm. Chị muốn gói thầu này phải công bằng và phản ánh đúng năng lực thật sự của hai công ty."

Tuy Cố Yên không hiểu lắm mấy vụ làm ăn kiểu thế

này nhưng cô vẫn rất muốn giúp chị gái mình, chỉ là giúp bằng cách nào

thì cô vẫn chưa nghĩ ra. Chẳng lẽ lại đi cầu xin Lương Phi Phàm giúp

sao? À mà khoan, không phải Lương Phi Phàm đã nói với cô rằng, sính lễ

cho đám cưới của cô chính là Lương thị hay sao? Như vậy cần gì phải hỏi

giúp nữa? Nhưng mà không được, đây là cuộc chiến của chị cô chứ không

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!