Lương Phi Phàm bế Cố Yên chạy một mạch về văn phòng tổng giám đốc.
Cố Yên ngoan ngoãn rúc vào vòng tay ấm áp của anh. Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, cô hơi rên lên vì bị cơn đau hành hạ.
"Nằm ngoan nào!"
Lương Phi Phàm ấn cô xuống giường.
"Em không phải bị ốm đâu…" Vừa nói cô vừa nhìn xuống tấm ga giường với ánh mắt ảo não. "Em đến tháng rồi.
"Lương Phi Phàm lúc này mới vỡ lẽ vì tháng nào cô cũng đau tới mức này, anh vội cầm bộ đàm lên nói:"Thư ký Lâm, vào đây nhờ chút.
"Cố Yên bĩu môi, sao không gọi cái cô Doãn Chi của anh đến hầu tôi đi? Thư ký Lâm thấy Cố Yên nằm trên giường liền mỉm cười:"Chào Cố tiểu thư!"
"Bảo bác sĩ Trần không cần tới nữa, cô mang cho Cố Tiểu thư một bộ quần áo, chuẩn bị cho tôi một ít nước đường và một túi chườm nóng, nhớ là đừng nóng quá và cũng đừng lạnh quá nhé! À, còn nữa, mang cho tiểu thư một gói băng vệ sinh nữa."
Thư ký Lâm tinh ý gật đầu rồi quay người bước đi.
Cơn đau hành hạ, Cố Yên cuộn mình trong đống chăn, bỗng cô cảm nhận được
một bàn tay ấm áp đang luồn vào khẽ xoa bụng mình, cô dần thả lỏng để
hưởng thụ sự ấm áp đang lan tỏa khắp cơ thể.
Lương Phi Phàm nằm
xuống, để một tay cho cô gối lên, một tay anh vỗ nhẹ vào lưng cô. Lúc
này, dường như mọi mệt mỏi đều tan biến, cô dần dần chìm vào giấc ngủ.
Thư ký Lâm mang đồ đến, Lương Phi Phàm khẽ nói với cô ta: "Cô đun nước sôi cho tôi, khi nào tôi gọi thì mới được vào.
"Cố Yên khẽ trở mình như muốn tỉnh, Lương Phi Phàm lập tức vỗ nhẹ vào lưng cô, rồi thì thầm bên tai:"Ngoan nào, ngủ đi." Vừa nói, anh vừa cuốn
chiếc khăn quanh túi chườm nóng rồi nhẹ nhàng đặt lên bụng cô.
Sau đó, anh vào phòng tắm lấy nước ấm ra lau phần dưới cho cô, rồi lại mắc chiếc quần tam giác có miếng băng vệ sinh vào cho cô.
Động tác nhẹ nhàng, chiếc khăn ấm nhè nhẹ xoa trên bụng khiến cô có cảm giác vô cùng thoải mái, khẽ trở mình rồi lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Xong xuôi, Lương Phi Phàm kéo chăn đắp lên người cô, rồi anh nằm xuống ôm lấy cô. Cô lại rúc vào ngực anh ngủ ngon lành.
Dưới lầu.
Mội ánh nhìn đều đổ dồn về phía Dung Nham.
Hoàng Dịch cũng hốt hoảng nhìn anh.
Dung Nham giơ tay, đứng lên nói: "Thưa các vị, hai đại boss không có mặt ở đây, chúng ta lại tiếp tục vào hôm khác vậy."
Jesscica hớn hở thu dọn đồ đạc rồi ra về, trong khi Hoàng Dịch lo lắng. Đợi nhóm người Jesscica đi khỏi, lão ta mới túm lấy Dung Nham:
"Nhị thiếu gia, mong ngài chỉ giáo cho chúng tôi."
Dung Nham trầm tư suy nghĩ,
một lát sau mới ngẩng lên nhìn Hoàng Dịch, nói:
"Ông cũng thấy rồi đấy, đừng nói đến gói thầu này, ngay cả Lương thị, chỉ cần Cố Yên muốn, Lương Phi Phàm cũng sẽ mang tới dâng cho cô ấy. Hai người họ đang chiến tranh lạnh, nên ông nhanh chóng bắt lấy cơ hội này, đánh nhanh thắng nhanh, may ra còn chút hy vọng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!