Chương 25: (Vô Đề)

Thứ Năm này, phái đoàn Vi Bác lại phải tới Lương thị để chốt phiên đầu

tiên của gói thầu. Cố Minh Châu nhìn danh sách các công ty đối thủ xong

thì nhíu mày: "Chị ghét cái tên Diệu Lâm này thế không biết!

"Đi đến đâu cũng gặp, bao năm nay không đánh bại được hắn ta, cho nên lần này sẽ là cơ hội tốt để cô phục thù. Phải rất lâu rồi Cố Yên mới nhìn thấy chị gái mình có biểu hiện giận dữ như một cô gái bình thường, nên cô khẽ cười thầm một cách thích thú. Cố Minh Châu nhìn sang Jesscica, nói:"Cậu chuẩn bị tài liệu cho kỹ vào đấy, mai tôi sẽ trực tiếp tham gia."

Jesscica nhìn Cố Yên rồi lại nhìn Cố Minh Châu, lúc sau mới ngần ngừ nói:

"Tôi thấy, nếu người chủ trì phía Lương Thị là Dung Nham thì nên để Cố Yên đi thì hay hơn."

Jesscica nói vậy cũng có cái lý của anh ta, bởi

trong mấy buổi họp trước, anh ta để ý thấy, hễ Cố Yên mở miệng nói gì là Dung Nham lại gật đầu hưởng ứng khiến mấy phái đoàn của các công ty

khác trố mắt kinh ngạc.

Ngoài ra, quan hệ giữa Cố Minh Châu và gia đình

họ Dung cũng khá phức tạp, nên xưa nay Cố Minh Châu luôn có chút kiêng

dè đối với Dung Nham, vì dù sao anh ta vẫn là em trai của người đàn ông

có vị trí quan trọng nhất trong cuộc đời cô.

Hôm sau.

Dung Nham vừa mở cửa đã thấy phái đoàn Vi Bác đến đầy đủ, tuy dẫn đầu đoàn

là Cố Minh Châu nhưng người Dung Nham mở miệng chào đầu tiên lại là "Yên tỷ

". Theo phản xạ, anh ta nhìn về phía Cố Yên:"Xin chào, Yên tỷ.

"Cố Yên gật đầu, trong khi đó, Cố Minh Châu cười thầm, vì không phải ai cũng được chứng kiến cảnh thiếu gia nhà họ Dung có thể hô mưa gọi gió lại khép nép với một cô gái nhỏ bé như thế kia."Dung Nham, anh gọi Cố Yên là chị, thế thì nên gọi tôi là gì nhỉ?

"Dung Nham cũng không vừa, anh ta đút hay tay vào túi quần rồi tựa lưng vào bàn nhìn Cố Minh Châu một cách lơ đãng:"Gọi là gì nhỉ? Chị dâu có được

không nhỉ? Mà chỉ sợ tôi chẳng có cái diễm phúc ấy.

"Nghe xong, mặt Cố Minh Châu xám lại. Thấy thế, Cố Yên vội vàng lái sang chuyện khác:"Dung Nham, những người khác đâu cả rồi?

"Lúc này Dung Nham mới quay sang gọi thư ký chuẩn bị họp. Hoàng Dịch thấy Cố Minh Châu đích thân ra trận, lão không khỏi thích thú, lập tức mở miệng chào hỏi:"Cố Tổng, cuối cùng cô cũng xuất hiện rồi, tôi

lại cứ nghĩ là gói thầu này nhỏ quá, không xứng để Cố Tổng đích thân

tham gia nên cố tình cử mấy cô bé con này tới ứng chiến cơ đấy!

"Bé con sao? Cố Yên lạnh lùng lườm lão một cái, còn Cố Minh Châu thì cười với vẻ ôn hòa:"Ôi trời, Hoàng Tổng cứ khéo đùa, chẳng qua Cố Minh Châu

tôi đây có phúc nên mới được cô em gái giỏi giang này giúp đỡ.

"Bị Cố Minh Châu nói mỉa, lão ta bực tức ra mặt, lão đường đường là một tay có số má trên thương trường mà lại bị hai con ranh con vắt mũi chưa sạch này qua mặt."Thế thì cứ đợi kết quả cuối cùng sẽ rõ.

"Lão ta chốt lại một câu. Cố Minh Châu cũng cười đáp lễ, thực ra cô đã dự đoán từ trước là hai công ty sẽ vào chung kết là Vi Bác và Diệu Lâm, mà Diệu Lâm vốn có quan hệ rất tốt với Dung Nham và Lương thị nên lần này, nếu không có Cố Yên ra mặt thì Vi Bác khó có thể giành được phần thắng. Sau vài tiếng làm việc căng thẳng, cuối cùng Dung Nham chấm dứt hội nghị bằng việc tuyện bố:"Tuần sau chúng ta tiếp tục gặp lại để chốt danh sách vào vòng trong, giờ thì tạm biệt mọi người." Rồi quay sang bắt tay các đối tác

một cách thân mật.

Tới thứ Sáu, Cố Minh Châu và Cố Yên lại lái

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!