Chương 24: (Vô Đề)

Hôm nay, Cố Yên dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho cuộc đấu thầu ở Lương thị.

Tắm xong cô liền chạy sang phòng chị để nhờ chị chọn cho một bộ cánh vừa đẹp lại vừa lịch sự.

"Gọi cái gì thế! Mấy giờ rồi?

"Tính cáu gắt khi đang ngủ mà bị gọi dậy của Cố Minh Châu cũng không thua kém gì cô em. Cố Yên lè lưỡi trêu chị, rồi mở cánh cửa tủ quần áo. Minh Châm tắm xong đi ra thì tủ quần áo đã như bị ai xới lên rồi, thấy vậy, cô lườm yêu em gái một cái, rồi cũng chọn cho mình một bộ."Bộ màu trắng ấy đẹp đấy.

"Cố Minh Châu góp ý cho em gái. Cố Yên cự nự:"Em thấy màu đen mặc sẽ sang trọng hơn."

Cố Minh Châu lườm cô một cái rồi buông một câu: "Ai cần em phải sang trọng làm gì!" Nói xong, cô hất mái tóc dài ra phía sau, rồi bỏ xuống lầu.

Cố Yên không dám cãi lại, chỉ nhìn theo bóng dáng chị.

Bước vào phòng họp, Cố Yên thở phào nhẹ nhõm khi người ngồi ở vị trí chủ tọa là Dung Nham chứ không phải Lương Phi Phàm như cô vẫn nghĩ.

Phía Vi Bác đến muộn nhất, khi cô tới, tất cả mọi người ai đã vào chỗ nấy, đến chủ tọa cũng đã yên vị.

Nhìn thấy Cố Yên, theo phản xạ, Dung Nham liền đứng lên ngênh đón, khiến mấy vị tổng kia cứ trợn tròn hai mắt. Thấy ngại quá, Dung Nham liền ho khan mấy tiếng rồi ngồi thụp xuống ghế. Quả thật là xấu hổ quá!

Dung Nham

than vãn, nước mắt lã chã trong lòng, tại sao một nam tử hán đại trượng

phu như mình khi nhìn thấy cô ta chân tay lại bủn rủn hết cả thế này?

Nhìn thấy mọi ánh mắt đang đổ dồn phía mình, Cố Yên cảm thấy vô cùng ngạc

nhiên, đã nói là chín giờ ba mươi bắt đầu, bây giờ mới có chín giờ hai

mươi, ai kêu các người tới sớm, giờ lại còn trố mắt ra nhìn tôi?

Jesscica khẽ nhắc cô nói lời xin lỗi với mọi người cho phải phép.

Jessica là trợ lý đặc biệt của Cố Yên, anh ta được mời đến để chỉ bảo cho Cố

Yên nên lời anh ta nói cũng giống như thánh chỉ của Cố Minh Châu.

"Xin lỗi các vị vì sự chậm trễ của tôi!

"Cố Yên nở nụ cười xin lỗi với mọi người. Ông chủ của Diệu Lâm là Hoàng Dịch"hừm

"một tiếng tỏ vẻ khó chịu. Dung Nham chữa cháy bằng cách lên tiếng"Không sao! Vi Bác là công ty lớn,

chúng tôi đợi chút cũng không sao.

"Nói xong, âm thầm rủa Trần Ngộ Bạch trăm lần."Mời mọi người ngồi!" Dung Nham lạnh lùng nói tiếp,

trong bụng thầm nhắc nhở mình đừng theo phản xạ mà chạy đến phía Cố Yên, kéo ghế cho cô ngồi… Thật là nô lệ quá mức…

Các bên lần lượt thuyết trình dự án của mình.

Đến lượt Cố Yên, cô cũng nói một cách trôi chảy về ưu điểm của Vi Bác trong cuộc thầu này.

Sự thật cô không hiểu lắm, nhưng may có được trí nhớ không tồi nên cô mới

học thuộc lòng tốt đến như vậy. Khi nói xong, xuống ghế ngồi, Jesscica

còn giơ ngón tay trỏ lên ra ý cô nói rất tốt. Cố Yên chỉ biết cười trừ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!