Tại khách sạn "Phi
". Hôm nay Vi Bác tổ chức tiệc mừng vị phó tổng mới nhận chức. Nơi diễn ra buổi tiệc chính là khách sạn năm sao của Lương Phi Phàm. Bước xuống xe, Cố Yên đã bị choáng ngợp bởi thảm đỏ trải từ ngoài cửa vào tới đại sảnh, hoa tươi trang trí khắp nơi, và đập vào mắt cô là một tấm băng rôn to đùng in dòng chữ:"Nhiệt liệt chúc mừng Cố nhị tiểu thư nhận chức phó tổng Vi Bác."
Liệu Lương Phi Phàm có nhìn thấy cảnh
này không nhỉ? Cô buồn bã nghĩ, chắc sẽ thấy thôi, đây là địa bàn của
anh mà. Dù sao cũng ngại quá, đã nói với chị rồi, đừng có tổ chức ở đây, nhưng chị lại cứ khăng khăng, phải để cho toàn thiên hạ thấy việc em về nhận chứ ở Vi Bác quan trọng tới cỡ nào.
Cố Minh Châu bao trọn luôn
tầng ba của khách sạn, tiệc tổ chức theo dạng buffet, rượu và đồ ăn rất
phong phú, đa dạng.
Hôm nay, Cố Yên mặc chiếc váy bó sát cổ chữ
V, tấm lưng trần trắng nõn ẩn hiện dưới lớp voan mỏng, càng tôn thêm vẻ
đài các và hấp dẫn, còn Cố Minh Châu mặc chiếc váy màu trắng, đứng cùng
em gái đón khách ở cửa chính. Vì không quen với những cuộc tiếp khách
kiểu này nên Cố Yên cảm thấy rất ngột ngạt và bí bách. Khách khứa đang
đến rất đông, bỗng có một vị khách ngoại quốc đến bô vai bá cổ Cố Yên.
"Hey!" Cố Minh Châu vỗ vỗ vai vào vị khách kia.
"Lão Bạch, phó tổng của chúng tôi là một cô gái Trung Hoa truyền thống đấy nhé, ông đừng làm cô ấy sợ!"
Vị khách nước ngoài kia nghe xong cười lớn, ông ta buông Cố Yên ra rồi quay sang hàng huyên với Cố Minh Châu bằng giọng tiếng Trung rất chuẩn: "Lâu lắm không gặp!
"Cố Yên đang lạc lõng giữa đám người, bỗng cô nghe thấy giọng nói quen thuộc, quay lại nhìn, thì ra Tần Tang và Lý Vi Nhiên đang khoác tay nhau đi vào."Tần Tang!"
Cứ như thể bạn cũ lâu ngày gặp nhau, cô chạy lại nắm lấy tay Tần Tang.
"Chị Minh Châu nói cô cần trợ giúp nên tôi đưa Tần Tang đến đây với cô cho vui." Lý Vi Nhiên khoác eo Tần Tang nói. Tối qua anh nhận được thiệp
mời, bên dưới còn một dòng chữ viết tay rất bay bướm, nhớ đưa Tần Tang
đi cùng. Ai nói bà chị này máu lạnh cơ chứ? Thật ra bên trong vẻ lạnh
lùng đó lại là một Cố Minh Châu rất thương em gái.
Cố Yên đưa ánh mắt cảm kích nhìn về phía chị, thì lại bị bà chị trao cho một ánh mắt sắc lạnh, nghiêm nghị.
Cố Yên hiểu ý chị, nên ngay lập tức nở nụ cười thân thiện tới các quan khách.
Một lúc sau Kỷ Nam tới, cô mặc bộ đồ màu đen trông rất sang trọng, đi bên cạnh là Dung Nham.
Có người quen bên cạnh, Cố Yên cảm thấy tự tin hơn, chẳng bù cho tối qua,
cô cứ thấp tha thấp thỏm, đầu suy nghĩ xem ngày mai mình sẽ nói gì, nên
cười thế nào, nói lời cảm ơn thế nào. Từ trước tới nay, cô rất ít khi
phải tham gia vào những buổi tiệc như thế này, nhưng hôm nay cô là nhân
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!