Chương 16: (Vô Đề)

Lý Nham vừa viết tờ khai vừa hỏi:

"Họ tên?"

"Cố Yên."

Tần Tang."

"…Kỷ Nam."

"Vì sao các cô lại cố tình gây rối nơi công cộng?" Lý Nham hỏi.

"Bởi vì có hai tiểu hồ ly tranh thủ sàm sỡ "bồ" của anh chứ sao nữa!

"Cố Yên khẽ cười rồi nói với Lý Nham. Kỷ Nam xấu hổ nức nở lên một tiếng, chỉ đùa nhau một chút mà cũng ra nông nỗi này sao? Lý Nham buông bút, tựa lưng vào ghế, nhìn chằm chằm vào cô gái mặc váy đen với cặp giò trắng muốt, giờ đang hết sức bối rối vì xấu hổ, gương mặt xinh đẹp ửng hồng ngượng ngùng càng tôn lên nét đáng yêu, chỉ bằng đó đã khiến cho Lý Nham thấy miệng lưỡi khô nứt. Tần Tang biết ý, huých Cố Yên một cái:"Cố Yên, hai chúng ta có nên ra ngoài trước không nhỉ?

"Cố Yên nhìn về phía Lý Nham, ý hỏi anh có đồng ý không và ngay lập tức nhận được một cái gật đầu, cô vật vã kéo Tần Tang bước ra ngoài để dành không gian riêng cho hai người. Hai người vừa đi vừa cười đùa đến nỗi huých phải một người đàn ông cũng đang vội vã bước về phía họ."Xin lỗi hai cô!"

"Diệc Thành." Cố Yên kêu lên khi thấy người mình vừa va phải chính là Phương Diệc Thành.

"Em không sao chứ?

"Phương Diệc Thành lo lắng hỏi. Anh vượt qua ba cái đèn đỏ để lao tới đây ngay sau khi nhận điện thoại của Lý Nham thông báo Cố Yên bị đưa tới đồn cánh sát vì gây rối trật tự công cộng."Em không sao, bọn em chỉ đùa nhau chút thôi! À…mà anh không phải vào trong đâu, Lý Nham và Kỷ Nam đang ở trong ấy… thẩm vấn.

"Lúc này, Cố Yên mới để ý là Phương Diệc Thành ăn mặc không chỉnh tề, quần áo và đầu tóc xộc xệch, thậm chí hai chân còn xỏ dép lê."Mà sao anh lại…"

Cố Yên chưa hỏi xong thì Phương Diệc Thành đã cắt ngang: "Lý Nham gọi anh, nói em xảy ra chuyện nên anh vội chạy tới đây…Lúc ấy đang ngủ nên…

"Anh vừa nói vừa xoa xoa huyệt thái dương, chứng tỏ lúc này anh không được thoải mái cho lắm. Tần Tang chăm chú nhìn biểu hiện của hai người. Ái chà, anh chàng này không tệ chút nào, phong độ, đẹp trai, mọi người trong đồn cảnh sát đều rất cung kính, xem ra thân phận không đơn giản chút nào. Kiểu này, đại boss họ Lương gặp đối thủ khó nhằn rồi đây! Cố Yên nói chuyện với anh, cảm thấy có điều gì đó là lạ, mặt anh đỏ gay gắt, đôi mắt mệt mỏi, tay nóng bừng bừng."Diệc Thành, anh đang sốt à?"

Nói rồi cô giơ tay sờ trán anh, nóng đến phát sợ.

"Ừ, anh hơi sốt thôi!" Cố Yên hỏi, anh mới nhớ ra mình đang bị sốt, cả người mệt mỏi như không còn chút sức lực nào.

"Để anh đưa em về nhé?"

Phương Diệc Thành lấy lại tinh thần, hỏi.

"Đằng nào anh cũng phải lái xe về.

"Tang Tang sốt ruột nhìn về phía phòng thẩm vấn:"Anh đưa Cố Yên về trước đi, em ngồi đây đợi Kỷ Nam."

"Để em lái xe cho.

"Cố Yên lấy chiếc chìa khóa xe trong tay anh, giờ anh đang sốt cao, không nên lái xe. Phương Diệc Thành gượng cười, không nói gì, thực ra anh cũng không còn sức để nói. May mà Cố Yên kịp hỏi địa chỉ nơi anh ở. Xe chạy về đến nhà, anh đã ngủ thiếp đi từ bao giờ."Diệc Thành! Diệc Thành!" Cố Yên lay lay người anh: "Diệc Thành, anh thấy trong người thế nào? Em đưa anh đến bệnh viện nhé!"

" Không cần đâu!"

Vừa nói, anh vừa cầm lấy tay cô, "Anh không sao đâu!

"Trước đây, mỗi lúc anh bị thương, có lúc thương khá nặng, Cố Yên khóc, nói anh hãy đến bệnh viện khám, anh thường nắm tay cô, khẽ cười:"Không

sao đâu em!

"Anh vẫn luôn nói thế. Cố Yên thấy mắt hơi cay cay. Thấy anh nói vậy, cô cũng không ép anh nữa."Diệc Thành, trong nhà anh có thuốc hạ sốt không?

"Phương Diệc Thành cố mở hai mắt, gật đầu một cách khó nhọc. Cố Yên xuống xe, rồi mở cửa dìu anh bước xuống. Khó khăn lắm cô mới dìu được anh lên lầu. Có lẽ do đang sốt lại gặp gió nên anh càng sốt cao hơn. Cho anh uống hai viên hạ sốt xong, cũng không thấy hạ, cô liền đi lấy đá lạnh chườm cho anh. Mãi cho đến nửa đêm, thân nhiệt anh mới hạ xuống. Cô định đợi anh hạ sốt sẽ về nhà, nhưng để anh một mình, cô thật không yên tâm, nếu lại sốt cao thì làm thế nào? Quá khứ tươi đẹp lại ùa về trong cô…"Phương Diệc Thành!

"Cố Yên vui sướng vẫy vẫy tay về phía anh, cô hét to đến nỗi cách một con đường cũng có thể nghe thấy. Nghe thấy cô gọi, anh ngay lập tức tắt điếu thuốc đang hút, rồi nhai viên kẹo cao su. Đám đàn em của Phương Diệc Thành nhìn thấy Cố Yên cũng vui mừng chào:"Chào nhị tiểu thư!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!