Bị giam lỏng.
Ngoài phòng cô, bốn phía đều có người canh giữ.
Ngày thường, mấy người giúp việc ngoan ngoãn phục tùng cô là vậy, giờ
lại lạnh lùng từ chối giúp cô vượt ra khỏi hàng rào chắn của Lương Phi
Phàm. Gọi điện cho bọn Kỷ Tứ thì điện thoại luôn nằm ngoài vùng phủ
sóng, cô nghĩ, nếu có liên lạc được với bọn họ thì cũng chỉ làm bọn họ
khó xử mà thôi.
Suy nghĩ hồi lâu, Cố Yên liền cầm điện thoại gọi cho Cố Minh Châu. Nào ngờ bà chị gái lại tuôn một tràng giòn tan: "Đầu
em có vấn đề hả? Em nghĩ Lương Phi Phàm là ai? Cho dù chị có là thiên
vương thì cũng không thể cướp em ra khỏi rừng thuộc hạ của hắn."
"Chị…"
"Ồ, có một người có thể giúp em, người đó nói gì Lương Phi Phàm cũng nghe
theo, kể cả việc hái trăng trên trời, anh ta cũng phải hái bằng được về
cho người ấy."
"Ai thế chị?"
"Cô ấy tên là Cố Yên, em là người biết rõ nhất phải tìm cô ta ở đâu? Thế nhé, chị đang bận, đừng gọi điện làm phiền chị nữa."
Nói xong, Cố Minh Châu cụp máy cái "cộp".
Cố Yên ngẩn ra, muốn hái trăng trên trời cũng được, vậy tại sao cô muốn tự đi tìm một công việc cũng không được?
Càng nghĩ cô càng rối trong một mớ bòng bong, mình sắp ba mươi đến nơi rồi, thế mà một chút tự do cũng không có!
Lương Phi Phàm làm việc ở văn phòng cũng không yên vì cứ chốc lại có điện
thoại gọi đến nói Yên tiểu thư đập vỡ đồ, Yên tiểu thư lấy dây thừng leo từ tầng hai xuống, Yên tiểu thư gây lộn với vệ sĩ, Yêu tiểu thư phóng
hỏa đốt bếp…
Lương Phi Phàm nghe xong lại phái thêm một đám
người đến canh chừng, chỉ cần cô không làm tổn thương đến bản thân thì
muốn làm gì thì làm, anh cũng mặc kệ.
Hai ngày nay, Phương Diệc
Thành giữ thái độ án binh bất động. Lương Phi Phàm cười nhạo, dù sao
Phương gia cũng theo nghiệp chính trị, làm sao có thể đấu lại với Lương
gia vốn theo nghiệp doanh thương bao năm nay, hơn nữa, Lương Phi Phàm
lại là tên trùm trong giới giang hồ, anh sẽ không để cho Phương Diệc
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!