Chương 69: (Vô Đề)

Sau khi chúng tôi tạm biệt nhau, tôi đưa bố đến bệnh viện nơi vợ ông đang nằm. Tôi biết sẽ không lâu nữa tôi mới có thể được giới thiệu với bà ấy, nhưng tôi sẽ đợi, vì dù thế nào đi nữa, tôi cảm thấy rằng gia đình mà tôi hằng mong ước sẽ sớm được hình thành.

Tôi trở lại biệt thự của nhà họ Sở. Tôi lại cảm thấy một nỗi buồn bao trùm lấy ngôi nhà của họ, như thể ngôi nhà này có một quá khứ đen tối và đau thương.

Tôi chầm chậm đi về phía phòng mình, nhưng khi đi đến gần phòng tôi, tôi thấy một cánh cửa phòng cách phòng tôi không xa nó đang được khép hờ lại.

Khi tôi đi đến cánh của đỏ tôi mới phát hiện ra đó là phòng của mẹ chồng tôi.

Trong năm năm tôi sống ở đây, bây giờ tôi mới nhìn thấy nó mở, căn phòng đó nó thường xuyên bị khóa, tôi không biết vì sao mà nó lại luôn khoá như vậy.

Vì sự tò mò của mình, tôi đã đi vào trong căn phòng của mẹ anh ấy, đó chỉ là một căn phòng bình thường nên tôi thấy không có lý do gì để khóa căn phòng này lại cả.

Cho đến khi đập vào mắt tôi là những thứ trên cái bàn gần đó.

Tôi đã bước lại gần nó để nhìn xem nó là cái gì. Khi bước lại gần nhìn thấy những thứ trên bàn. Mắt tôi ngạc nhiên mở to khi thấy những tài liệu này là thông tin cá nhân của em gái tôi Yên Nhi.

Tại sao những thông tin của Yên Nhi lại ở đây?

Tại sao có những chứng cứ phạm tội mà bố tôi không hề phạm phải.?

"Cô đang làm gì trong phòng này?"

Tôi quay sang nơi phát ra giọng nói trầm và thấy bố của Sở Nhiễm đang đứng ở cửa.

"Bố, những tài liệu này để là gì vậy ạ?" Tôi hỏi ông ấy, sau đó ông ấy xem những tài liệu tôi đang đề cập và nói lại.

Nha𝒏h‎ mà‎ khô𝒏g‎ có‎ quả𝒏g‎ cáo,‎ chờ‎ gì‎ 𝙩ìm‎ 𝒏ga𝘆‎ ~‎ 𝙩𝑟ùm𝙩𝑟‎ u𝘆ệ𝒏﹒v𝒏‎ ~

"Đó là thông tin của bạn gái cũ của con trai tôi Trí Thành, Yên Nhi."

Mắt tôi mở to trước những gì tôi nghe được.

Có phải ông ấy đang ám chỉ Lôi Trí Thành hay không? Bạn trai cũ của Yên Nhi? Nhưng làm sao mà nó có thể như vậy kia chứ?

Anh trai của Sở Nhiễm lại là Trí Thành sao?

"Người phụ nữ đó chính là nguyên nhân khiến con trai tôi tự tử. Cô ta rất đáng khi phải chịu những sự trừng phạt đó". Tôi nắm chặt tay lại vì những gì ông ấy nói.

Trong trường hợp đó họ mới là người có lỗi.

Khi đã ngăn cấm hạnh phúc của con trai mình. Chứ sao em gái tôi phải những khốn khổ những đau thương mà họ gây ra.

Sau những đau khổ và tổn thương mà em ấy phải chịu đựng dưới bàn tay của gia đình này, tôi lại một lần nữa đã làm tổn thương tình cảm của em ấy? Tôi đã làm gì thế này?

"Cô có biết cô gái đó không?"

Bố của Sở Nhiễm hỏi.

Tôi quay sang ông ấy rồi nhìn lại tập tài liệu đặt trên bàn.

"Không. Con không biết cô ấy."

Vậy thì tốt. Nói xong ông ấy quya người rời khỏi chỗ mình đang đứng, trong khi tôi vẫn còn sững sờ nhìn đống tài liệu trước mặt mình.

Yên Nhi. Chị không biết. Chị xin lỗi vì những gì chị đã làm và khiến cho em đau khổ hơn nữa.

Ngày tôi giúp Yên Nhi bão lãnh và xoá tội cho, bố của chúng tôi. Tôi đã thử yêu cầu thám tử tra xem ai là người đã buộc tôi bố tôi trong vụ án này.

Nhưng có vẻ người đứng ở đằng sau vụ vu khống này là một người có gia thế lớn và rất có tiếng nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!