Chương 40: (Vô Đề)

Tôi thuê một căn chung cư nhỏ, bắt đầu mua sắm một số đồ đạc của mình ở đây, tôi xếp từng bộ quần áo đã gấp vào tủ. Sau khi chuẩn bị xong xuôi cho căn nhà mới của mình, tôi từ từ ngồi xuống chiếc giường ngủ và ngắm nhìn xung quanh phòng.

Đây là ngôi nhà mới của tôi, đây là nơi cuộc sống mới của tôi bắt đầu.

Tôi cười nhẹ rồi ôm cái bụng nhỏ của mình rồi tôi cúi xuống nhìn nó.

"Con có thích khung cảnh xung quanh không, con yêu? Chúng ta không còn ở Thành Phố B nữa, chúng ta đã cách xa những người đã làm tổn thương chúng ta."

Tôi quay đầu lại lần nữa, đập vào mắt tôi là một tấm rèm lớn che góc ban công.

Tôi từ từ đứng dậy và bước đến chỗ nó. Tôi từ từ vén tấm rèm ra, nắm lấy tay cầm của cánh cửa để mở nó.

Một nụ cười thật tươi nở trên môi tôi vì những gì tôi đã thấy.

Tôi thấy những ánh đèn tuyệt đẹp từ thành phố San Francisco. Nó thật đẹp, thật yên tâm khi nhìn xung quanh, nó mang lại sự bình yên cho trái tim tôi. Cảm giác thật tuyệt khi được ở một nơi khác, thật tuyệt khi tránh xa những rắc rối, những nổi đau.

Tôi nắm lấy thanh chắn ban công, định mở miệng hét thật to, nhưng ngay khi tôi định làm điều đó, tôi nghe thấy một tiếng hét lớn gần ban công căn hộ của tôi ở.

Aaaaaaa….

Tôi nhướn mày nhìn người đã hét lên bên cạnh căn hộ của tôi. Mắt tôi mở to khi tôi nhìn thấy anh ta.

Lại là anh?

Tôi vừa nói vừa chỉ tay về phía anh ta. Anh ta ngay lập tức chú ý đến tôi vì những gì tôi đã làm.

"Này! Cô nàng xinh đẹp. Cô đấy à?" Người đàn ông tôi gặp ở sân bay là người đàn ông sở hữu căn hộ bên cạnh tôi.

"Chà! Có vẻ như chúng ta rất có duyên đấy nhỉ?" Rồi anh cười lớn.

"Anh đang theo dõi tôi sao?" Tôi sẽ hỏi.

"Không, ah. Tại sao tôi phải theo dõi cô?"

"Này, anh đang làm gì ở đây vậy?"

"Hả? Đây là khách sạn tôi đặt."

"Anh giống như là một kẻ đang theo dõi tôi vậy?"

Tôi nghe thấy anh ta cười lớn vì những gì tôi nói.

"Tùy cô thích nghĩ như thế nào, thì nghỉ." Sau đó, anh ta bước vào phòng của mình sau cuộc nói chuyện này.

Tôi chỉ có thể phớt lờ nó và quay trở lại phòng của mình.

Ngày hôm sau, sau khi tắm rửa sạch sẽ và sẵn sàng, tôi nghĩ đến việc đi ra ban công để ngắm nhìn vẻ đẹp của thành phố vào buổi sáng. Nhưng khi tôi bước ra, người đàn ông đó lại ở đó, tên anh ta là gì? Có phải Hạ Tuy không?

"Này, tiểu thư xinh đẹp. Chào buổi sáng."

"C -Chào buổi sáng nữa," tôi nói với giọng nghi ngờ.

Cô định đi đâu sao.

"Tôi đi tìm một công việc mới."

"Cô định làm công việc gì? Hửm"

Tôi đang nghĩ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!