Đây là tiểu thuyết phương Tây, tiếng Anh chính gốc, không phải truyện Trung ạ, tác giả người Nga, top 1 lightnovel phương Tây.
Lần đầu dịch tiếng anh cho truyện, nên chỗ nào khó hiểu, xưng hô có vấn đề thì các bạn vui lòng bấm báo lỗi chương để mình sửa, để cho các bạn sau có trải nghiệm tốt hơn nha, cảm ơn mọi người nhiều ạ.
--------
Tên nhóm Facebook:
Hội Độc Giả Nô Lệ Bóng Tối
- Shadow Slave VN
Link nhóm:
--------
[Quyển 1
- Child of Shadows (Đứa Con của Bóng Tối)]
Một chàng trai trẻ với dáng vẻ gầy yếu, da tái nhợt và quầng thâm dưới mắt đang ngồi trên một chiếc ghế sắt gỉ sét đối diện sở cảnh sát.
Trong tay cậu là một cốc cà phê — không phải loại cà phê tổng hợp rẻ tiền mà bọn chuột cống ở khu ổ chuột như cậu thường uống, mà là cà phê thật.
Ly cà phê từ cây cà phê thật này, chỉ dành cho những higher rank citizens (công dân cấp bậc cao hơn) đã tiêu hết gần như toàn bộ số tiền tiết kiệm của cậu.
Nhưng vào hôm nay, Sunny quyết định tự thưởng cho mình.
Sau tất cả, cuộc đời của cậu sắp kết thúc.
Thưởng thức hơi ấm từ thức uống xa xỉ, cậu nâng cốc và hít hà hương thơm.
Rồi cậu nhấp một ngụm nhỏ... và lập tức nhăn mặt.
Ah! Đắng quá!
Nhìn chằm chằm vào cốc cà phê, Sunny thở dài và buộc bản thân uống thêm một chút.
Đắng hay không, cậu quyết tâm phải nhận được giá trị cho số tiền của mình — dù cho vị giác có phản đối thế nào.
'Mình nên mua một miếng thịt thật thì hơn.
Ai mà ngờ được cà phê thật lại kinh khủng như vậy? Chà, ít nhất thì nó sẽ giúp mình tỉnh táo.'
Cậu nhìn xa xăm, mắt lim dim, rồi tự tát vào mặt để tỉnh táo lại.
"C·hết tiệt, đúng là phí tiền."
Lắc đầu và nguyền rủa, Sunny uống cạn cốc cà phê và đứng dậy. Những người giàu có sống ở khu này đang vội vàng đi qua công viên nhỏ trên đường đi làm, nhìn cậu với vẻ mặt kỳ lạ.
Trông cậu lôi thôi trong bộ quần áo rẻ tiền, thiếu ngủ, gầy gò và nhợt nhạt, Sunny thực sự lạc lõng ở đây. Cậu cũng nhận thấy ai cũng có vẻ cao hơn cậu.
Nhìn họ với chút ghen tị, cậu ném cốc vào thùng rác.
"Tôi đoán ba bữa ăn mỗi ngày sẽ làm được điều đó."
Cái cốc bay trượt xa khỏi thùng và rơi xuống đất. Sunny đảo mắt ngán ngẩm, bước đến nhặt lên và cẩn thận bỏ vào thùng rác. Sau đó, với một nụ cười nhẹ, cậu băng qua đường và bước vào sở cảnh sát.
Bên trong, một cảnh sát trông mệt mỏi nhìn thoáng qua cậu rồi cau mày đầy khó chịu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!