Chương 5: Sợi Xích Đứt

Đánh giá: 10 / 1 lượt

[Bạn đã giết một con quái thú ngủ say, Ấu Trùng Vua Ngọn Núi]

Sunny ngã quỵ xuống đất, thở không ra hơi. Cả cơ thể mỏi nhừ, mặc dù cơ thể cậu lúc này được bơm đầy adrenalin nhưng vẫn không thể làm dịu đi sự đau đớn và mệt mỏi. Dù vậy nhưng cậu lại hết sức vui sướng.

Sự thỏa mãn khi giết con ấu trùng lớn đến mức cậu còn không cảm thấy thất vọng vì không nhận được Kí Ức

- món vật phẩm đặc biệt gắn liền với những sinh vật sinh sống tại Thế Giới Ảo Mộng, đôi khi sẽ ban thưởng cho những người Thức Tỉnh làm chiến lợi phẩm.

Một thanh kiếm ma thuật hay là một bộ giáp lúc này là hết sức hữu dụng. Nhưng dù chỉ là một cái áo ấm cũng khiến cậu hài lòng.

'3 giây. Mày được phép nghỉ thêm 3 giây nữa, Sunny.' Cậu tự nhủ.

Cơn ác mộng còn lâu mới kết thúc.

Vài giây sau, cậu bắt bản thân phải tỉnh táo lại và nhìn xung quanh, cố đáng giá tình hình hiện tại.

Con ấu trùng đã chết, một việc tốt.

Nhưng mà cậu vẫn còn bị sợi xích ràng buộc lại với nó

- hai tên nô lệ gian xảo và trí thức đều trắng bệch, nhìn như hai cái xác. Hai người họ đang vội vàng tháo sợi xích khỏi người con quái vật để họ có thể di chuyển tự do hơn một chút.

'Đám ngu ngốc.

Tự mình hại mình.'

Sợi xích thì ra đã bị vỡ thành hai từ lúc nào đó

- đó là tại sao sợi xích bỗng dưng chùng xuống khi Sunny bị đám nô lệ hoảng hốt kéo đi. Nếu như cái còng của họ có lỗ khóa hơi đơn giản thì có lẽ cậu có thể thử mở khóa.

Nhưng mà mỗi cái còng tay đều được nối liền bằng một mốc xích: nếu không mở được nó, thì không ai thoát được cả.

Con bạo chúa

- Vua Ngọn Núi, theo suy đoán của Sunny

- đang né đi tầm nhìn của mọi người nhờ đám lửa sáng chói lòa. Nhưng Sunny vẫn có thể cảm giác chuyển động của nó với từng sự rung chuyển phát ra từ các viên đá, cùng với đó là những tiếng la thét bất lực của những tên nô lệ vẫn còn sống.

Vài tiếng la mắng giận dữ phát lên, cho thấy vài tên lính vẫn còn sống, gắng gượng chiến đấu với con quái vật.

Điều khiến cậu chú ý nhất là vài cái xác lại đang bắt đầu nhúc nhích.

'Lại thêm ấu trùng sao?'

Sunny mở to mắt.

Bốn cái xác liên tiếp đứng dậy. Đều kinh tởm không kém gì con quái vật ban đầu, và cũng không kém phần nguy hiểm. Con gần nhất cách Sunny chỉ vài mét.

'Chết tiệt!

Mình muốn tỉnh dậy.'

Trong bầu không khí quỷ dị với những tiếng rắc cắc không ngừng vang lên, một con quái thú quay đầu về phía ba người họ. Gian xảo té ngồi xuống đất, thì thầm lời cầu nguyện gì đó, còn Trí thức thì đứng yên như tượng băng vậy. Mắt Sunny nhìn khắp mặt đất, cố tìm thứ gì đó để dùng làm vũ khí.

Nhưng không có gì cả, đầy căm tức, cậu đành phải quấn sợi xích quanh nắm đấm của mình rồi giơ nó lên.

'Nhào vô thằng chó!'

Con ấu trùng lao về phía trước với tốc dộ khủng khiếp, răng nanh, móng vuốt tấn công đủ hướng. Sunny còn không có đủ một giây để phản xạ, một bóng người nhanh nhẹn vượt qua cậu, rồi một thanh kiếm sắc bén vung lên. Con quái vật, chỉ với một cú chém, rơi đầu, ngã xuống đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!