Sunny bật người đứng dậy, còn chưa tỉnh hẳn. Lưỡi Kiếm Xanh đã xuất hiện trong tay. Cái bóng lơ lưng cạnh cậu, chuẩn bị quấn quanh thanh kiếm trong trường hợp cậu cần tấn công hoặc quấn quanh cơ thể cậu, trong trường hợp đã quá trễ.
Cậu cố đánh giá tình huống đang xảy ra.
Nephis ở cạnh, thanh trường kiếm giơ lên trong tư thế phòng thủ. Cassie...
'Cassie đâu?'
Sợ hãi thứ mình có thể sẽ thấy
- xúc tu khổng lồ vươn ra từ bóng tối
- cậu nhìn quanh. Ở đường chân trời phía đông, một chút ánh mặt trời chỉ vừa mới xuất hiện, khiến thế giới đen tối hơi xám lên. Trong sự tối tăm đó, không hề có dấu hiện nguy hiểm.
Rồi cậu nhìn thấy Cassie.
Cô gái mù loạng choạng ở mép đá, với gương mặt kinh hoảng. Mái tóc vàng rối bời, cô vươn tay ra, rõ ràng bị lạc ở giữa không gian này. Đương nhiên là không có tường để cô có thể chạm đến.
Mỏm đá này bốn hướng đều là khoảng không, thứ duy nhất chờ đợi Cassie là dòng nước dữ dội, tối đen...
Trước khi Sunny biết bản thân đang làm gì, cậu đã chạy. Không phải là quyết định khôn ngoan
- dù sao thì cậu vẫn không biết thứ gì đã khiến Cassia thét lên và nếu như có nguy hiểm gì gần đó. Hơn nữa, vẫn còn quá tối để Nephis có thể thấy đường.
Cậu bỗng dưng lao người có thể sẽ khiến cô giật mình vung kiếm trước khi kịp hỏi gì...
Tất cả đều là những lý do nên chờ đợi và quan sát trước đã, nhưng ngoài tính cách bình thường và rất không hợp lý, Sunny lại hành động trước khi suy nghĩ.
Cậu bắt lấy Cassie chỉ khoảnh khắc trước khi cô ấy bước ra khỏi mép đá, ôm chặt cô gái mù và kéo cô về phía sau.
Giữ được cô ấy rồi!
Sunny hét lên, để Ngôi Sao Thay Đổi biết không cần phải dùng kiếm đâm cậu.
Rồi, với giọng nói khẽ, cậu thầm thì với Cassie:
"Tôi giữ được cậu rồi. Không sao rồi. Mọi thứ ổn cả. Bình tĩnh lại..."
Cậu cảm nhận cơ thể run rẩy của cô gái và nhìn quanh, cố tìm kiếm thứ gì đã khiến cô sợ hãi đến vậy. Nhưng vẫn không có gì cả.
Nephis lắng nghe mặt biển với cùng mục đích.
Sau vài giây, cô hỏi:
Có thấy gì không?
Sunny bất lực lắc đầu.
Không.
Cậu giúp Cassie ngồi lại ở trung tâm mỏm đá. Trong lúc Nephis đứng canh chừng cho họ, cậu nhìn Cassie để đảm bảo không có vết thương gì.
Mọi thứ có vẻ bình thường.
"Cô ấy không bị thương."
Ngôi Sao Thay Đổi nhìn xuống. Mặc dù gương mặt vẫn hờ hững, cậu lại có thể nhận ra cô đang bối rối. Sau một hai giây, cô hỏi bằng giọng nói có thể là phiên bản an ủi của mình. Nghe gần như giống hệt giọng nói bình thường:
"Cassie? Chuyện gì xảy ra?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!