Chương 4: Vua Ngọn Núi

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Đám nô lệ quay đầu về phía âm thanh phát ra

- họ chỉ thấy những tảng đá và những khối băng rơi xuống đầu họ như mưa. Đám người ngay lập tức hoảng loạn, la hét, lao về đủ hướng. Trên vách đá màu đen, những cái bóng như vui vẻ nhảy múa trong lúc đám nô lệ vấp phải lẫn nhau, dây xích mắc kéo khắp nơi.

Sunny là một trong vài người vẫn còn chưa té xuống mặt đất, chủ yếu là vì cậu hơi có chuẩn bị trước. Bình tĩnh đến kì lạ, cậu nhìn về phía bầu trời, đôi mắt được Thuộc Tính cường hóa nhìn xuyên thấu màn đêm, cậu tính toán lùi lại một bước.

Giây tiếp theo, một miếng băng to bằng thân người rơi vào mặt đất ngay trước mặt cậu và nổ tung, những mảnh đá vỡ bay tung tóe khắp nơi.

Những người khác không nhanh như vậy.

Trong lúc đá và băng tiếp tục rơi xuống, nhiều người đã bị thương, thậm chí vài người đã mất mạng. Những tiếng kêu khóc thống khổ vang lên khắp nơi.

"Đứng dậy, đám ngu ngốc! Lại gần vách tường!"

Tên lính lớn tuổi

- kẻ đã quất roi Sunny vài tiếng trước

- giận dữ thét lên, cố tập trung đám nô lệ về phía vách tường hơi an toàn hơn. Nhưng mà trước khi có ai kịp nghe theo lệnh của ông ta, một thứ khổng lồ gì đó rơi xuống, làm mặt đất dưới chân mọi người chấn động.

Nó rơi xuống ngay giữa đoàn xe và vách tường, khiến mọi thứ như chìm vào im lặng trong vài giây.

Mới đầu, trông nó chỉ như một đống tuyết, to tròn như một người đang cưỡi ngựa. Nhưng khi sinh vật đó vươn những cánh tay dài của nó rồi đứng lên, nó như một tòa tháp nhìn xuống đám người như một tử thần vậy.

'Thứ đó ít nhất phải cao đến bốn mét', Sunny hơi choáng.

Sinh vật nọ có hai cái chân ngắn gầy, cơ thể còng xuống và cánh tay nhiều khớp dài đến kì cục. Hai cánh tay mang hai bộ vuốt xương kinh khủng, còn hai cánh tay còn lại thì ngắn hơn và có bàn tay với những ngón tay gần giống với nhân loại.

Thứ mà mọi người nhầm thành tuyết thì là bộ lông của nó, xám vàng và bù xù, đủ dầy để ngăn cả mũi tên và kiếm.

Trên đầu nó, năm con mắt trắng đục nhìn về phía đám nô lệ như nhìn côn trùng. Dưới mắt là một cái miệng nửa mở, chứa đầy những cái răng sắc như dao cạo, nhìn họ thèm thuồng. Nước miếng nó nhiễu xuống cái cằm rồi rơi xuống tuyết trên mặt đất.

Khiến Sunny đứng tim nhất là thứ có hình dạng kì lạ, giống sâu vậy, di chuyển không ngừng dưới da của sinh vật kia. Cậu có thể nhìn thấy chúng rõ ràng vì, không may cậu là một trong những kẻ xấu số đứng gần sinh vật kinh khủng kia nhất, như ngồi ghế hàng đầu để xem phim kinh dị.

'Như này có hơi... quá mức', cậu ngớ người.

Vừa kịp nghĩ vậy, mọi thứ lại hỗn loạn trở lại. Con thú nhúc nhích, vung móng vuốt về phía cậu. Nhưng Sunny đi trước một bước: không lãng phí một động tác, cậu nhảy về một bên

- xa hết cỡ sợi xích cho phép

- đặt gã nô lệ to tướng ở giữa mình và con quái vật.

Phản xạ nhanh chóng đã cứu mạng cậu, móng vuốt sắc bén, mỗi cái dài cỡ một thanh kiếm, chém xuyên qua gã nô lệ kia, máu tóe lên đỏ cả không trung trước mặt cậu.

Ướt bởi dòng máu nóng hổi, Sunny ngã xuống mặt đất, còn người nô lệ kia, giờ đã là xác chết, ngã lên người cậu.

'Khốn kiếp!

Sao ông nặng vậy chứ!'

Tạm thời bị mù, Sunny nghe thấy một tiếng hú khiến cậu lạnh sống lưng, ngoài ra cậu còn cảm thấy một cái bóng khổng lồ vượt qua mình. Ngay sau đó, một loạt những tiếng hú vang lên như dàn giao hưởng.

Không có thời gian để ý, cậu cố lăn cái xác trên người mình sang một bên, nhưng bị cái còng sắt trên tay giật lại, xoắn lấy cổ tay khiến cậu đau tái mặt.

Đau đến mất phương hướng, cậu cảm giác bản thân bị kéo đi vài bước, rồi sợi xích bỗng chùng xuống, và cậu lại có thể điều khiển tay mình.

Đặt bàn tay lên ngực cái xác chết, cậu đẩy với tất cả sức mạnh mình có. Cái xác nặng nề cố chấp không chịu thua, nhưng cuối cùng nó cũng lăn sang một bên, trút bỏ gánh nặng trên người Sunny. Nhưng còn chưa kịp ăn mừng sự giải thoát vừa đạt được, Sunny bỗng dưng thấy máu mình muốn đóng băng.

Bởi vì vào lúc đó, khi mà tay cậu vẫn còn dán vào cái xác, cậu rõ ràng cảm giác được có thứ gì đó di chuyển dưới da của nó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!