Chương 31: Thủy Triều Thấp

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Mặt nước tối tăm, mờ mịt bỗng dưng dâng trào sôi sục, giống như một vật thể sống đang cố tránh né ánh sáng của bình minh. Sunny chậm chạp đứng dậy, sau khi suy nghĩ một chút, cậu cẩn thận lại gần mép của mỏm đá.

Nhìn xuống, cậu chớp mắt và ngồi xuống gần hơn để đảm bảo mình không nhìn nhầm.

Đại dương có vẻ như đang rút đi.

Ban đầu thì hơi chậm, nhưng dần trở nên nhanh hơn, mức nước đúng là đang giảm xuống. Mỏm đá hình tròn mà cậu đang ở vốn chỉ hơi nhô ra khỏi làn sóng, lúc này thì có đến vài mét đá đã hiện ra phía trên mặt nước biển.

Trong lúc mặt trời mọc, thủy triều thấp mạnh mẽ phi thường này vẫn tiếp tục. Không lâu sau đó, Sunny đã đứng trên một vách đá cao chót vót, cách mặt nước sóng vỗ đến một trăm mét.

Phía dưới chân cậu, mỏm đá phía dưới mở rộng ra và thay đổi thành hình dạng gì đó, nhưng từ nơi cậu đứng, khó có thể nhìn ra chính xác hình dạng đó là gì.

Vào lúc đó, mặt biển hắc ám bắt đầu bị đâm xuyên bởi những lưỡi kiếm sắc bén đỏ chót. Trong lúc mức nước giảm đi, giống như có một khu rừng mau đỏ dần nhô lên từ đáy sâu. Nhưng cây cối kia được làm từ vật liệu tương tự với san hô, chúng mọc hỗn loạn vào nhau và vươn về phía bầu trời.

Kích cỡ khổng lồ, với những nhánh mọc ra tản loạn, quấn lại với nhau, tập trung thành một, nhìn hùng vĩ và kì dị trong mảnh không gian đen và đỏ của đại dương đen được mặt trời chiếu sáng.

Cái mê cung làm từ rạn san hô bao phủ tầm nhìn của Sunny, đây đó bị gián đoạn bởi những vách đá nhô lên, vực thẳm chìm xuống đột ngột, và những đặc điểm tự nhiên khác ở phía xa.

Nửa giờ sau, Sunny đã hoàn toàn bị sốc, nhìn xuống, cậu thấy nước biển đã hoàn toàn biến mất. Nếu như không phải có vài rong biển đen vẫn còn bám trên mặt đá ướt và những cây cột san hô màu đỏ, có lẽ chính cậu cũng đã nghi ngờ về sự tồn tại của biển ở nơi này.

Cái đảo hình tròn bé tí của cậu đã biến thành đỉnh của một vách đá hình dạng kì lạ, cao như một tòa tháp. Từ đây nhìn xuống, cậu cũng thấy chóng mặt.

Đến lúc này, màn đêm đã hoàn toàn biến mất, buổi sáng đã hoàn toàn chiếm chỗ của nó.

'Mình bị ảo tưởng hay sao?' Sunny nhéo bản thân một cái.

Cái Ma Pháp gì thế này?

Bất chấp sự biến mất đột ngột của biển đen và những con quái vật ẩn núp trong nó, Sunny vẫn không vội leo xuống khỏi nền đá này.

Trước hết, nếu biển có thể biến mất như vậy, thì cậu chắc chắn nó cũng có thể quay lại, đột ngột như lúc nó biến mất vậy.

Nhưng không có nghĩa là cậu không định đi khám phá.

Quay về giữa mỏm đá, Sunny ngồi xuống và ra lệnh cho cái bóng tách ra khỏi mình. Rồi nắm lấy quyền điều khiển, cậu tiếp cận vách đá và trượt xuống.

Theo thói quen, cậu di chuyển từ cái bóng này đến bóng khác, cứ vậy cậu bắt đầu leo xuống. Những lúc như này, Sunny rất vui mừng vì cái bóng không hề bị ảnh hưởng bởi trọng lực.

Trong lúc cái bóng bận rộn leo xuống vách, Sunny ngáp một cái rõ to.

"Mà, mày không nghĩ mày cũng cần một cái tên sao?"

Mặc dù cái bóng đã ở quá xa để có thể nghe cậu nói, họ vẫn có thể liên lạc thông qua liên kết được chia sẻ. Đương nhiên, có thể liên lạc không có nghĩa nó sẽ nói chuyện. Cái bóng trầm mặc, chủ yếu là vì nó không có dây thanh âm và không thể nói chuyện.

Hơn nữa, tính tình của nó cũng không hề dễ chịu.

"Hay là... Shameless (Không Biết Xấu Hổ)? Không hả? Vậy còn... Shady (Mờ Ám)? Cũng không hử? Hừm, hay là thứ gì đó đơn giản hơn, như... Gì cơ? Vậy mày có ý kiến gì không? Thôi, thôi! Chuyện này sẽ để sau bàn tiếp vậy."

Trong lúc cậu tự kỉ, cái bóng đã xuống đến đáy.

Phạm vi của [Điều Khiển Bóng] không phải vô tận, nhưng nó vẫn đủ để cậu tìm hiểu xung quanh.

Tiến vào mê cung, Sunny thấy hết sức mất phương hướng trong sự phức tạp của nó. Những lối đi giữa những trụ san hô lúc rộng lúc hẹp. Chúng quấn vào nhau và mọc về các hướng không theo lôgic gì cả, thường dẫn đến ngõ cụt hay thậm chí là quay lại nơi ban đầu.

Hơn nữa, vài lối đi dẫn vào bên trong san hô, biến thành những cái hầm tối đen.

Cái mê cung quá bao la và quá nhiều tầng lớp, khiến Sunny đau cả đầu, cậu cố nhớ hết những định hình các lối đi gần nhất nhưng mà đó là công cốc.

Cuối cùng, cậu điều khiển cái bóng đi về phía trên, leo lên một đỉnh san hô bén nhọn và bắt đầu nhảy từ đỉnh này đến đỉnh khác

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!