Chương 16: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Sunny cảm thấy thứ gì đó thức tỉnh bên trong cậu. Giật mình thét lên, cậu ôm ngực nhìn về phía bóng đêm, cố hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cái cảm giác không phải là đau đớn hay khó chịu, nó là một cảm giác mà cậu chưa từng trải nghiệm bao giờ.

Như thể linh hồn của cậu đang bị lắc đến khi tỉnh dậy, mang theo một năng lượng mới kì lạ.

Nhưng mà, năng lượng đó không đến từ bên ngoài. Mà là từ bên trong, giống như nó vốn ở đó, chỉ là ngủ say mà thôi.

Năng lượng tràn vào khắp cơ thể cậu.

Sunny cảm thấy cảm xúc của mình rõ ràng và sắc bén hơn. Rồi, cơ thể cậu cũng bắt đầu thay đổi. Cậu cảm thấy giữa ngực mình có một ngôi sao nhỏ đang bùng cháy: từng đợt nhiệt lưu tỏa ra từ đó, chậm rãi chạm đếm bụng và vai, rồi tay và chân, rồi bàn tay và bàn chân.

Dưới nhiệt năng đó, xương, cơ bắp, nội tàng và mạch máu của cậu được xây dựng lại, hồi sinh. Sunny cảm giác mình được tái sinh. Cậu đang trở nên mạnh hơn, nhanh hơn, và cường tráng hơn.

Cảm giác lên đỉnh.

Mỗi giây trôi qua, biến hóa của cậu lại càng thâm thúy. Một sự tự tin mới xuất hiện trong tim cậu. Cậu không còn là một thằng nhóc đầu đường xó chợ yếu ớt, gầy gò nữa. Cậu không còn phải lo lắng nếu đối mặt với những kẻ muốn bắt nạt cậu nữa.

Với sức mạnh được thức tỉnh và tâm trí được rèn luyện bởi Ác Mộng Đầu Tiên, bây giờ cậu là một kẻ mà tốt nhất đừng ai chạm đến.

Sau chút thời gian, ngôi sao trong ngực cậu cuối cùng cũng nguội lại. Nhiệt lượng được thay bằng một cơn lạnh thoải mái. Cái lạnh tràn khắp cơ thể Sunny, mang đi hết những nhức mỏi và khó chịu mà cậu đã tích tụ trong nhiều năm. Rồi nó hướng lên, đi về phía não, và cuối cùng đến mắt cậu.

Thị giác của cậu được nhân đôi kì lạ.

Cậu vẫn thấy được hư không với những ngôi sao khắp nơi. Nhưng cậu lại có thể thấy được một thứ gì đó khác hẳn.

Một đại dương đen tối, yên ắng, bình tĩnh được chiếu sáng bởi một mặt trời màu đen đơn độc.

Từ những gì cậu biết trước đây, Sunny nhận ra đây là Hồn Hải của cậu. Nhưng theo những gì cậu biết thì đáng lẽ nó không nên giống như vậy.

Đầu tiên, Hồn Hải thường phải sống động hơn.

Những ngôi sao treo ở trên

- hình ảnh biểu thị hồn tâm của cậu

- đáng lẽ phải cháy rực rỡ, tỏa ra ánh sáng ấm áp khắp Hồn Hải.

Nhưng linh hồn của Sunny thì lại tối tăm, không chút ánh sáng.

Cậu nhìn về phía cái mặt trời đen. Quan sát kĩ hơn, thật ra nó là trong suốt. Chỉ là vì không có nguồn ánh sáng nào xung quanh nên ngôi sao có màu đen như mọi thứ xung quanh.

Hơn nữa, ở đây đáng lẽ chỉ có mình cậu và không ai khác. Đây là linh hồn của cậu cơ mà! Nhưng Sunny lại có một cảm giác không thôi được là ở đâu đó chỉ ngoài ánh mắt của cậu, ẩn mình trong màn đêm, những hình thức không hình dạng đang di chuyển không ngừng.

Nhưng cho dù cậu có quay đầu về phía nào đi nữa, cậu vẫn không thể thấy chúng rõ ràng. Nhưng mà cảm giác đó vẫn không biến mất.

Không muốn phí thêm thời gian, Sunny quay về phía mặt trời đen và nhìn thấy hai hình cầu ánh sáng bay quanh nó, có vẻ như bị trọng lực của hồn tâm ảnh hưởng. Một nụ cười nhẹ nhàng hiện lên trên mặt cậu.

Đó là những Ký Ức của cậu:

Chuông Bạc và Áo Choàng Múa Rối. Về sau, sẽ có hàng tá những viên cầu như vậy. Nếu may mắn, cậu sẽ có thể kiếm được một hai cái Tiếng Vang!

Giọng nói của Ma Pháp đột nhiên kéo cậu ra khỏi Hồn Hải.

[Thức tỉnh Kĩ Năng Phân Loại...]

'Đây rồi. Giây phút quyết định,' Sunny tự nhủ.

Phân Loại Thần Thánh hay không cũng vậy, tương lai trước mắt của cậu phụ thuộc vào Kĩ Năng Phân Loại đầu tiên mà cậu sẽ nhận lúc này. Vai trò của cậu trong Thế Giới Mộng Ảo sẽ phụ thuộc vào đặc tính của nó.

Nếu như kĩ năng thiên về chiến đấu, cậu sẽ hữu dựng ở tiền tuyến trong những trận chiến đẫm máu với Sinh Vật Ác Mộng. Nếu như liên quan đến pháp thuật, thì cậu có thể trở thành những chiến binh mạnh mẽ nhưng dễ vỡ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!