Chương 37: Áo cưới xinh đẹp

"Này! Nha đầu!" Niếp Tích đột nhiên quay đầu hô.

"Chuyện gì?" Lãnh Tang Thanh quay đầu.

Niếp Tích dừng một chút: "Ách... Không có việc gì."

Lãnh Tang Thanh không hỏi nhiều, hai người lần thứ hai đi con đường của mình.

Chỉ có điều lúc cùng quay đầu lại, vẻ mặt hai người cũng đều trầm xuống, có chút suy nghĩ, mỗi người có suy nghĩ của riêng mình, nhưng có lẽ cùng suy nghĩ về một chuyện giống nhau.

"Lộp độp... Lộp độp, lộp độp... Ào ào..."

Mưa, to lên.

Tẩy rửa nơi hai người vừa cùng nhau ngồi.

Bãi cỏ nơi hai người ngồi, có chút vươn lên, khôi phục dáng vẻ bình thường.

Giống như không muốn lưu lại dấu vết gì của hai người...

Nhưng trên những thân cây đã có những chồi mới mọc lên trên những vết sẹo...

Tẩy rửa không hết...

__________________________

Lãnh Tang Thanh trở lại phòng bệnh, ngồi trên giường, yên lặng mà nhìn những giọt mưa tí tách rơi bên cửa sổ, đôi mi ngưng đọng vẫn chưa hạ xuống.

Ngoài cửa truyền đến âm thanh của những bước chân gấp gáp, quấy nhiễu suy nghĩ của cô.

Cánh cửa bị đẩy ra, một người vô cùng quyến rũ, cá tính với mái tóc màu đỏ sẫm đi đến.

"Lãnh tiểu thư, cô đã trở lại!"

"Cô là..." Vẻ mặt Lãnh Tang Thanh bở ngỡ mà nhìn mỹ nữ trước mặt này, trong lòng không khỏi khen ngợi.

"À, tôi là thư kí của Niếp tiên sinh, tôi là Ruby, vinh hạnh được gặp cô, vừa rồi tôi còn đi khắp nơi tìm cô." Ruby giới thiệu đơn giản về bản thân, mỗi cử động đều tỏa ra ánh sáng hồng ngọc lấp lánh.

"Hả? Tìm tôi?" Lãnh Tang Thanh khó hiểu mà chớp mắt:"Có chuyện gì sao?"

Ruby cười ngọt ngào: "Là cậu Niếp Ngân phái tôi đến đón cô, muốn dẫn cô đến một nơi."

Lãnh Tang Thanh càng thêm khó hiểu, chỉ có điều lúc nghe được hai chữ "Niếp Ngân" này, trong lòng vẫn vui.

"Anh ấy đâu?" Lãnh Tang Thanh hỏi.

"Câu Niếp Ngân đang giải quyết công việc khác, sau khi giải quyết xong sẽ trở lại tìm cô." Ruby giải thích.

Làm gì bí mật như thế? Có phải là Niếp bá bá không cho Niếp Ngân đi, cho nên anh ấy lén mang cô đi? Lãnh Tang Thanh nghĩ thầm trong lòng.

Cô thở dài một hơi: "Vậy được rồi, chúng ta đi thôi."

"Cô đi theo tôi."

Lãnh Tang Thanh đi theo Ruby ra khỏi biệt thự, đi tới trong sân, một chiếc Martha màu đen đã sớm chờ sẵn từ lâu, trên vị trí lái xe, một người vóc dáng lực lưỡng, mặc bộ vest đen, cà vạt đen, kính đen, hình dáng như là một vệ sĩ, sau khi thấy Lãnh Tang Thanh, xuống xe cúi chào.

Lãnh Tang Thanh lên xe, mới phát hiện vị trí phía sau và chỗ lái xe hoàn toàn tách rời, cửa sổ xe cũng là màu đen, tất cả phía sau giống như là chiếc hộp nhỏ, có đủ tủ lạnh, ti vi, điều hòa và một khe hở để thở.

"A!" Lòng cô bắt đầu lo lắng, không nhịn được mà kêu lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!