Truyện được đăng tải mới nhất tại wattpad/facebook: Gió tháng sáu.
Editor: June
Trước đó, Mộ Cẩm đùa giỡn Nhị Thập, đơn giản chỉ vì nhàn rỗi không có việc gì làm nên tìm thú vui.
Nhị Thập nói ra những cái gọi là bí mật kia, hắn đương nhiên chẳng tin. Hắn lúc đó say rượu hồ đồ, cũng sẽ không đem chi tiết toàn bộ mọi chuyện kể ra.
Mộ Cẩm tỏ vẻ tin tưởng, đe dọa, uy hiếp nàng, thấy nàng sợ hãi giống như tiểu bạch thỏ, hắn cảm thấy thoải mái không thôi. Ngẫu nhiên cảm thấy, nữ nhân này có thể trêu chọc hắn vui cười, giữ lại nàng cũng chẳng sao.
Thú vị cùng hào hứng, hình thành dưới điều kiện Nhị Thập không biết bí mật hắn, một khi tình thế xoay chuyển, Mộ Cẩm lại chán ghét cái việc không thể khống chế được cục diện.
Nữ nhân trước mắt chính là một kẻ đại lừa gạt.
Thuyền hoa bốc cháy, lúc hắn cùng Hỗ Doanh Doanh chạy ra ngoài, con mắt của Nhị Thập luôn theo sau hắn. Hắn cho rằng nàng muốn cầu giúp đỡ, hắn không quản nàng, nàng có nhiều ý đồ xấu, không chết được.
Về sau nàng nhảy sông, không phải vì trốn chạy khỏi cái chết, mà là tới kéo hắn. Lúc ấy Hỗ Doanh Doanh kêu cứu, còn hắn thì không. Nhị Thập lại thẳng chỗ hắn mà đến.
Mộ nhị công tử ngoại trừ được Thốn Bôn cứu còn lại những người khác, ai cố gắng giúp đỡ hắn, hắn ngược lại càng sinh nghi. Thực tế lại là cái nữ nhân trói gà không chặt này, càng thêm kỳ quặc.
Mộ Cẩm không biết bơi. Chỉ rất ít người biết, cái mũi của hắn chỉ cần ngậm nước, sẽ đau nhức, sưng tấy khó chịu, để lâu sẽ không có cách nào hô hấp. Đại phu nói đây là nghẹt mũi bẩm sinh. Mẫu thân của Mộ Cẩm cũng bị.
Nếu như Nhị Thập đến cả cái nhược điểm này cũng biết, như vậy đêm đó lúc say rượu, có lẽ hắn đã để lộ thêm bí mật khác...
Tửu lượng của Mộ Cẩm vô cùng tốt, duy chỉ không uống được "Dực Nhật Phương Yết." Cơ mà, các yến tiệc sinh nhật ở kinh thành, lại đều là thứ rượu này.
(*Dực nhật phương yết: tạm dịch là "Hôm sau nghỉ liền hai ngày", ở đây mình để nguyên hán việt cho bớt dài dòng)
Mấy chục năm trước, tiệc "Tửu Tuyền Yến Khách" được tổ chức để mừng xây xong kinh thành Đại Tễ ở Giang Châu.
Năm đó, đương kim Hoàng Thượng mười bốn tuổi, vừa được sắc phong làm Thái Tử.
Một vị quan viên hồ đồ dâng nhầm lễ vật, đem lên một bình rượu ngâm dân gian trong tiệc sinh nhật của Thái Tử. Lúc lão phát hiện ra thì đã muộn.
Đại Tễ trọng rượu hương vị trái cây, men say nhẹ. Mà cái hũ rượu ngâm đó, người ngâm rượu học được cách chưng cất của Đông Chu, vị trong veo, tác dụng chậm mà đậm. Thái Tử nhấp một ngụm nhỏ, bị mùi thơm giống quả ngọt hấp dẫn, bất tri bất giác uống hơn nửa hũ, về sau liền ngủ đủ một ngày một đêm.
Vì vậy rượu này mới được gọi là "Dực Nhật Phương Yết".
Cũng không phải tất cả mọi người đều sẽ nghỉ hai ngày, bởi vì thể chất mỗi người một khác. Ví dụ như Nhị công tử, say cả đêm là đủ rồi.
Tiệc sinh nhật ngày đó, Mộ đại công tử nói: "Quanh năm suốt tháng cũng chỉ có một buổi tối, say thì say thôi."
Mộ Cẩm lúc ấy cũng nghĩ như vậy. Đơn giản là tìm Thốn Bôn lải nhải vài câu.
Nhị công tử khi say sẽ nói mê sảng, đây là Thốn Bôn nói.
Năm đó Nhị Thập còn chưa tới Mộ gia, Mộ Cẩm say ngã vào Thốn Bôn ở bên cạnh, lầm bầm cả đêm.
Lúc đó Mộ Cẩm đều chỉ nói những việc nhỏ nhặt vô hại không ảnh hưởng gì đến đại cục, còn những chuyện khác thì kín như bưng. Bởi vậy, sinh yến năm trước, Thốn Bôn mới không ở bên người Nhị công tử.
Nhị Thập lại không gặp may.
Vô luận say rượu nói ra cái gì, ngày thứ hai tỉnh lại, Mộ Cẩm hoàn toàn không biết. Chính hắn cũng không nhớ được hôm hai mươi tháng chạp đêm đó đã nói những gì rồi gặp những ai.
"Ngươi còn biết cái gì?" Mộ Cẩm nhẹ hỏi, cực lễ độ.
Nhị Thập lắc đầu.
"Ngươi ngoài lắc đầu còn có thể làm gì nữa?" Hắn đứng trước mặt nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!