Canolles được dẫn vào một căn phòng rộng căng rèm màu sẫm. và chỉ được soi sáng bằng một ngọn nên đêm đặt cái bàn chân quỳ Ở giữa nhà hai cửa sổ. Nhờ chút ánh sáng ấy tỏa ra. có thể nhận thấy phía trên ngọn đèn. một bức chân dung phụ nữ đứng cầm tay một đứa bé. Cuối phòng nơi ánh sáng lọt tới. run rẩy và chập chờn. qua tấm rèm màn một người phụ nữ mà danh hiệu nam tước De Canolles đã khiến bà ta phải bàng hoàng.
Nhà quý tộc cũng vẫn phải qua những thủ tục thông thường. nghĩa là tiến lên ba bước theo như luật lệ về phía giường. cúi chào. rồi lại ba bước nữa. Hai thế nữ sau khi giúp De Condé phu nhân đi nằm. đã rút lui! Anh hầu phòng khép cửa lại và chỉ còn lại một mình Canolles với bà quận Canolles không buộc phải mở đầu câu chuyện. chàng chờ đợi. Nhưng về phía bà quận chúa.
có vẻ như muốn cố tình giữ sự im lặng. cho nên chàng sĩ quan trẻ tuổi tự nghĩ tốt hơn có lẽ nên lên tiếng trước để khỏi phải lặng thinh trong một tư thế bối rối như thế này. giông bão chứa đựng trong bầu không khí nặng nề ấy chắc chắn sẽ bùng nổ ngay trong những câu nói đầu tiến và chàng sẽ phải chịu đựng cơn giận thứ hai của một vị quận chúa còn ghê gớm hơn bà thứ nhất. trẻ hơn và cũng đáng chú ý hơn.
Cảm thấy bị xúc phạm. chàng bạo dạn hơn và nghiêng mình lần thứ ba cho phù hợp với tình huống. nghĩa là một cái chào cứng cỏi và câu nệ. báo trước một sự nổi nóng của anh chàng xứ Gascogne.
- Thưa phu nhân
- Chàng nói
- thay mặt hoàng hậu nhiếp chính. tôi có được vinh dự xin một cuộc hội kiên và phu nhân đã chiếu cố chấp thuận. Bây giờ phu nhân có thể rộng lượng cho tôi biên. bằng một câu nói một dấu hiệu rằng phu nhân có chấp nhận sự hiện diện của tôi và sẵn sàng nghe tôi trình bày chăng?
CÓ một cử động sau bức rèm và dưới tấm mền báo cho Canolles biết rằng chàng sẽ được nghe câu trả lời.
Thật thế. chàng nghe một giọng nói nghẹn đi. xúc động.
- Nói đi. thưa ngài. tôi nghe đây.
Canolles bắt đầu sử dụng tài hùng biện của mình:
- Thưa phu nhân. hoàng hậu cử tôi đến để đoan quyên với phu nhân rằng hoàng hậu vẫn mong muốn được duy trì những quan hệ thân hữu tốt đẹp với phu nhân.
Quận chúa ngắt lời:
- Thưa ngài. đừng nên nói về tình thân hữu giữa hoàng hậu và gia đình De Condé nữa. đã có những bằng chứng ngược lại tại những hầm giam của lâu đài Vincennes.
Canolles bắt đầu sử dụng tài hùng biện của mình:
- Thưa phu nhân. hoàng hậu cử tôi đến để đoan quyên với phu nhân rằng hoàng hậu vẫn mong muốn được duy trì những quan hệ thân hữu tốt đẹp với phu nhân.
Quận chúa ngắt lời:
- Thưa ngài. đừng nên nói về tình thân hữu giữa hoàng hậu và gia đình Condé nữa. đã có những bằng chứng ngược lại tại những hầm giam của lâu đài Vincennes.
Canolles thầm nghĩ: "ái chà! HỌ đã nắm được điều bí ấn ấy và lần nào cũng đưa ra sử dụng".
Trong lúc ấy. có một sự chuyển động từ phía giường. và De Canolles vì bối rối đã không để ý.
Quận chúa nói tiếp:
- Thưa ngài. thật ra thì ngài muốn điều chi?
- Tôi. thưa phu nhân. tôi không muốn gì cả. Chính hoàng hậu đã muốn tôi có mặt Ở lâu đài này. và giữ sự giao tiếp với phu nhân dù tôi tự biết không xứng đáng với danh dự ấy. đồng thời dùng hết khả năng của mình để tái lập hòa khí giữa hai vị hoàng thân cùng một huyết thống. đã bất hòa với nhau mà không có lý do nào cả.
- Không lý do!
- Quận chúa kêu lên
- ông cho rằng sự bất hòa của gia đình chúng tôi là không có lý do?
- Xin phu nhân thứ lỗi cho. Tôi không phán quyên điều gì cả. tôi không phải quan tòa. tôi chỉ là một người truyền đạt.
- Và trong khi chờ đợi sự hòa hợp tốt đẹp ấy được thiên lập. hoàng hậu đã cho người dò thám tôi nại cớ ...
- Như vậy ...
- Canolles phẫn nộ nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!