Chương 14: (Vô Đề)

Ngay khi đó. tiếng tù và nổi lên. vọng đến tận các phòng trong lâu đài. Thế là mọi người chạy đến ngựa của mình. các nhà quý tộc xệp thành hàng. và quận công D enghien ra giữa các bà tùy tùng và người hầu. theo sau là bà mẹ ăn mặc rực rỡ trên lưng con ngựa đen tuyền. bên cạnh bà là nữ tử tước De Cambes. xinh đẹp trong bộ y phục nữ đang khéo léo điều khiển con ngựa của mình.

Đoàn người được đón tiếp bằng những tiếng tung hô vang trời. trát Cả đều nghiêng mình đến trước. nhỏm người trên ngựa để nhìn rõ bà quận chúa với con trai. vì họ chưa bao giờ đến chốn triều đình và được xem những nghi thức trang trọng như vậy. Cậu bé chào với một nụ cười tươi tắn. Bà quận chúa thì với một vẻ uy quyền dịu dàng. đấy là vợ và con của người đã từng được chính kẻ thù của mình khen ngợi. viên chỉ huy tài ba nhất Châu âu.

Sau vài lời nói nhỏ vào tai của Lenet. bà quận chúa ra lệnh lên đường. Sau lưng họ. cổng đóng lại và dường như sự thận trọng này cũng chưa đủ trước sự e ngại có kẻ phản tặc sẽ lẻn vào. lính được cắt gác đằng sau các cánh cổng và được lệnh chỉ mở cho những kẻ trả lời được ba câu hỏi ám hiệu.

Trong khi đó. Ở đầu kia của khuôn viên. đối diện với bức tường bao quanh lâu đài. có sáu người kỵ sĩ đang lắng nghe tiếng kèn săn và dường như đang bàn cãi với nhau.

Qua y phục mới toanh. dây cương bóng loáng. áo choàng lịch sự và những vũ khí sang trọng của họ. phải khá ngạc nhiên vì cảnh đơn độc của các nhà quý tộc trong khi tất cả giới thượng lưu của vùng lân cận đều đang tề tựu trong lâu đài Chantilly.

- Chà!

- Viên chỉ huy nói sau khi suy nghĩ giây lát. trong khi mấy người kia hoang mang nhìn nhau

- Người ta vào khuôn viên bằng cách nào nhỉ. bằng cửa hay bằng cổng sắt? Chúng ta hãy đến trình diện và vào thôi. Ai lại dám đuổi những người kỵ sĩ ăn vận như chúng ta đây?

- Cauvignac. tôi xin nhắc lại với anh

- một trong năm người kia trả lời

- Tôi xin nhắc lại với anh rằng những người kia biết được mật khấu. chúng ta thì không.

- Cậu nghĩ vậy à Ferguzon?

- Không phải nghĩ mà tôi tin chắc là như vậy. Thế anh tưởng mấy người đó đi săn là chỉ để đi săn thôi sao? Chà! Chà! HỌ đang âm mưu đấy. rõ ràng là như vậy.

- Ferguzon nói có lý!

- Một người thứ ba nói

- HỌ đang âm mưu và chúng ta sẽ không vào

- Thế nhưng. chẳng mấy khi được dịp đi săn hươu.

- Nhất là khi chúng ta đã chán săn người rồi. phải không Barrabas?

- Cauvignac nói tiếp

- ấy!

Không thể nào bỏ qua được cuộc săn này. Chúng ta có đủ những thứ cần thiên để tham dự vào cuộc vui này. chúng ta mới toanh từ đầu đến chân. Nếu ngài quận công cần có lính thì tìm đâu ra những người đẹp đẽ hơn chứ? Kẻ xấu xí nhất trong chúng ta cũng không thua kém gì một viên đại

- Còn anh. Cauvignac. nếu cần thì anh đóng vai công hầu cũng được.

Ferguzon không nói gì cả. y đang suy nghĩ.

- Rủi thay

- Cauvignac cười tiếp

- hôm nay Ferguzon chẳng ham muốn săn bắn gì cả.

- Chà!

- Ferguzon nói

- CÓ phải là tôi không thích đâu. săn bắn là một thứ vui quý phái rất hợp với tôi Tôi chỉ muộn nói là chúng ta bị cảm cửa rơi.

- Kia!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!