Biểu cảm nghẹn lời.
[Mức độ ngơ ngác: 400]
Cô gái đối diện rõ ràng là bị dằn mặt đến ngây người. Phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn lại, sau đó mới nhận ra có gì đó không ổn.
"Anh là dân buôn online à?"
"Đúng thế! Không chỉ có cá muối mà còn có cả trứng vịt muối, tiện thể bán luôn ngỗng cảnh. Ngỗng trắng An Huy trông nhà giữ cửa, vừa đáng yêu vừa hung dữ, đàn ông đích thực không thể thiếu! Ấp trứng 28 ngày. Cô có muốn cân nhắc không? [Ngoan ngoãn đáng yêu]"
"……
"Vậy kiểu tiếp thị thẳng thừng thế này thực sự ổn à? Cô gái bị Dung Tử Ẩn làm cho dở khóc dở cười. Nhưng phải công nhận một điều, sau khi trò chuyện với Dung Tử Ẩn, cảm xúc của cô đã ổn định hơn hẳn. Nghĩ đến cách mà Dung Tử Ẩn đề xuất, cô cảm thấy đó đúng là một chiêu trị trà xanh và tra nam cực kỳ hiệu quả. Nghe nói cá muối khá tanh, vừa hay hợp với đôi"cá ươn tôm thối" trong nhà. Phù! Ai thèm gọi là "trong nhà" chứ, cô nhất định phải chia tay với tên tra nam ngu xuẩn đó!
Để hắn và cô em họ tự sinh tự diệt đi!
Nghĩ vậy, cô gái lập tức đặt hàng với Dung Tử Ẩn.
Sau khi hỏi địa chỉ, cô phát hiện hai người chỉ cách nhau chưa đến một nghìn mét theo đường chim bay.
Điều khiến cô bất ngờ hơn nữa là Dung Tử Ẩn lại là sinh viên của Đại học Nông nghiệp.
Vậy là Đại học Nông nghiệp đang mở rộng ngành nghề kinh doanh à? Cô từng nghe hàng xóm nói đàn ngỗng nuôi trong khuôn viên trường rất dữ dằn, vậy nên nguyên liệu làm trứng vịt muối và cá muối cũng là do trường tự sản xuất luôn sao?
Đại học Nông nghiệp vô thức bị vạ lây oan uổng.
Nhưng Dung Tử Ẩn hoàn toàn không nhận ra hiểu lầm đầy mỹ lệ này.
Hiện tại, cậu đang bận rộn đóng gói hàng cho cô gái kia.
Vì hai người ở quá gần nhau nên cô quyết định tự đến lấy.
Bình thường, cô sẽ không làm vậy, nhưng vừa trải qua chuyện không vui, và tên tra nam và trà xanh kia vẫn còn ngồi chình ình ở nhà.
Cô thực sự không muốn đối diện với bọn họ thêm chút nào nữa.
Hơn nữa, địa điểm nhận hàng là trong khuôn viên Đại học Nông nghiệp, trông có vẻ khá an toàn. Vì vậy, sau khi nhắn tin báo cho cô bạn thân trên WeChat, cô liền xuất phát đến đó.
Dung Tử Ẩn đã chờ sẵn ở điểm hẹn.
Trên đường từ ký túc xá đến đó, cậu vô tình gặp "biệt đội tuần tra" của đàn ngỗng.
"Ba ba! Hê hê hê!
"Mấy con ngỗng hí hửng dụi dụi vào người Dung Tử Ẩn, sau đó lạch bạch nhấc đôi chân ngắn theo sau cậu, xếp hàng ngay ngắn như một đoàn vệ sĩ tí hon."Ba đẹp trai, chúng con cũng đẹp trai!
Hôm nay lại là một ngày dốc hết trái tim nhỏ bé để tặng ba!
"Nhìn đám ngỗng con thi nhau bày tỏ tình cảm, Dung Tử Ẩn bật cười. Lập tức, cả bầy ngỗng sững sờ. [Chỉ số thân mật đã đạt giới hạn] Hệ thống yếu ớt nhắc nhở:"Có muốn chinh phục thành người yêu không?
"Dung Tử Ẩn mặt không cảm xúc:"Không, đây là loạn luân!Hệ thống phát điên:Vậy thì kiếm lấy một mối tình tử tế đi! Người gần đây nhất nảy sinh hảo cảm với cậu là… một con vịt bệnh ở thôn Lục Gia!!!
"Quả nhiên, thẳng nam như cậu chỉ có thể hòa nhập với động vật mà thôi. Hệ thống lại lần nữa rơi vào trạng thái tự kỷ. Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên cạnh:"Xin hỏi, cậu có phải là Dung Tử Ẩn không?
"Dung Tử Ẩn quay đầu lại. Một cô gái xinh xắn với khí chất dịu dàng đang đứng đó. Ánh mắt trong trẻo toát lên vẻ đoan trang, rõ ràng là người được giáo dục tốt và có tính cách ôn hòa. Chỉ là đôi mắt cô hơi đỏ, trông như vừa khóc xong."Chị là người đặt trứng vịt muối trên Tantan phải không?" Dung Tử Ẩn lập tức nhận ra danh tính cô gái.
"Đúng, là tôi!"
Cô gái đưa tay nhận lấy món hàng từ Dung Tử Ẩn, trong lòng vẫn có chút ngẩn ngơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!