Chương 44: Trọng Kim Cầu Tử

Lúc này đừng nói đến hệ thống mà ngay cả Dung Tử Ẩn cũng cảm thấy như đang bước vào một thế giới huyền ảo.  

Cậu mở chiếc hộp màu hồng ra, bên trong là một chai nước hoa nhỏ.  

Dung Tử Ẩn ngửi thử nhưng không cảm nhận được bất kỳ mùi hương nào, thế nên cậu bấm vào mục chi tiết vật phẩm để xem hiệu quả cụ thể. 

Trọng Kim Cầu Tử:

Ngọc lộ trong chai của Quan Âm Tống Tử. Từ xưa đến nay, luôn có những loài gặp khó khăn trong việc duy trì nòi giống.

Sử dụng loại nước hoa này có thể tăng cường sức hấp dẫn của sinh vật đực, dù có xấu xí đến đâu cũng có thể bùng nổ khí chất nam tính đỉnh cao, thu hút sự chú ý của sinh vật cái, gia tăng tỷ lệ giao phối thành công.  

Hệ thống không nhịn được mà châm chọc thẳng thừng: "Cái này chẳng phải chính là xuân dược à?

"Nhưng Dung Tử Ẩn lại chú ý đến một điểm khác:"Vậy tức là Quan Âm lúc nào cũng mang theo thứ đồ không đứng đắn này lang thang khắp nơi sao?Hệ thống:... Chắc có lẽ ngài ấy với Thiên Đạo cùng ngày uống nhầm thuốc giả." 

Câu trả lời nghe có lý đến mức Dung Tử Ẩn hiếm hoi đồng tình với lời mỉa mai của hệ thống.  

Thế là, hai người không chút áp lực mà buôn dưa lê về Thiên Đạo một trận, sau đó cùng nhau ngủ say. Không ai để ý đến dòng thông báo: [Độ uất ức từ Thiên Đạo +1000]  

Môi trường yên tĩnh đặc biệt thích hợp để ngủ.  

Từ lúc tham gia chương trình đến khi chính thức thi đấu, Dung Tử Ẩn đã bận rộn hơn hai tuần trời. Đặc biệt là tuần cuối cùng, ngoài thời gian ngủ, não cậu luôn phải hoạt động với cường độ cao. Dù còn trẻ, thể lực dồi dào nhưng làm việc quá tải như vậy cũng khiến cậu kiệt sức hoàn toàn.

Tuy nhiên, Dung Tử Ẩn vô cùng cẩn thận, trước khi đi ngủ, cậu vẫn nhớ cất kỹ trứng vịt muối và cá khô vào trong tủ quần áo.  

Còn lại 199 quả trứng ngỗng, cậu đơn giản đặt chúng vào một góc phòng, dự định sau này sẽ dùng máy ấp trứng trong phòng thí nghiệm của khoa để ấp nở. 

Gần đây, khoa Thú y của Đại học Nông nghiệp đang có một dự án nghiên cứu về chăn nuôi sinh thái. Ngỗng với vai trò là loài gia cầm cung cấp lông vũ, thịt và trứng hiệu suất cao, chính là một mắt xích quan trọng trong dự án này.  

Thông qua thời gian quan sát lũ ngỗng con, Dung Tử Ẩn có thể khẳng định giống ngỗng trắng An Tây mà hệ thống cung cấp đều thuộc hàng đỉnh cấp.

Bọn nó không chỉ thông minh, khả năng biểu đạt cao, mà chất lượng và số lượng lông vũ cũng vượt trội.  

Biết đâu, cậu có thể nghiên cứu đặc tính sinh học của chúng để cải thiện sản lượng lông vũ của giống ngỗng trắng An Tây thông thường.  

Ngoài ra, ngày mai cậu còn việc khác phải làm, chính là thử nghiệm hiệu quả của Trọng Kim Cầu Tử vừa rút được. Nếu thật sự có tác dụng, cậu nhất định phải tìm cách chiết xuất thành phần có hiệu lực bên trong.  

Dung Tử Ẩn sắp xếp xong kế hoạch rồi chìm vào giấc ngủ.  

---  

Sáu giờ rưỡi sáng hôm sau, Dung Tử Ẩn mở mắt đúng giờ. Sau khi thay đồ và rửa mặt xong, cậu lập tức đi thẳng đến khu vườn tự trồng của khoa Thú y.  

Trùng hợp làm sao, khi cậu đến nơi, bên cạnh vườn rau đã có người, trông có vẻ đang giúp cậu cho lũ ngỗng ăn.  

Chỉ là, nghe âm thanh vọng lại… người đó hình như đang cãi nhau với lũ ngỗng?  

"Hahaha! Hói rồi! Hói hết rồi! Mấy đứa cũng hói luôn rồi!

"Có lẽ vì xung quanh không có ai, người kia cười vô cùng sảng khoái không chút kiêng dè. Bị chế nhạo như vậy, đám ngỗng con cũng không chịu thua. Sau một hồi giằng co ngắn ngủi, chúng lập tức vươn cổ, đồng loạt mổ thẳng về phía người kia."Ông hói!

Chính ông mới hói! Cả nhà ông đều hói!"  

Đám ngỗng con nửa trưởng thành liên thủ lại, sức chiến đấu chẳng khác gì mấy con chó săn cỡ trung. Ban đầu, người kia còn khá bình tĩnh, nhưng chưa đầy một phút đã liên tục thất thế, liền vội vàng chớp lấy cơ hội nhảy ra khỏi vườn rau co giò chạy trốn.  

Trong làn gió sớm mai, một mảnh tóc giả đen nhánh từ đỉnh đầu ông ta nhẹ nhàng bay theo chiều gió rồi đáp xuống đất.  

Dung Tử Ẩn nhìn chằm chằm vào vùng da đầu bóng loáng kia một lúc, lập tức nhận ra danh tính của người cho ngỗng ăn — chính là trưởng khoa Thú y.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!