Dung Tử Ẩn hôm nay ăn mặc cực kỳ nổi bật, bộ quần áo với màu sắc chói mắt đi trong khuôn viên trường chẳng khác nào một cột mốc sống. Sinh viên đi ngang qua đều không nhịn được mà nhìn cậu một cái, rồi lại nhìn thêm cái nữa.
Lần đầu nhìn:
Ai mà mặc cái đồ quái quỷ này ra đường vậy?
Lần thứ hai: Ủa? Nhìn kỹ thì cậu trai này đẹp dữ, không nhìn thì phí quá!
Hệ thống cũng sụp đổ: Dung à! Cậu có thấy ánh mắt họ nhìn chúng ta cứ như đang nhìn một thằng ngốc không?
Dung Tử Ẩn cũng chẳng vui vẻ gì:
Tôi còn biết làm gì khác? Đây không phải là quy định của khoa sao?
Nhưng rõ ràng, ý định ban đầu của trưởng khoa không phải như vậy. Bởi vì khi Dung Tử Ẩn đứng trước cửa văn phòng, ông cũng trợn tròn mắt há miệng nửa ngày cũng không nói thành lời.
Quá hiển nhiên, ông ta hoàn toàn bị bộ đồ này làm cho choáng váng.
Trưởng khoa lắp bắp: "Cậu, cậu, cậu... Sao lại ăn mặc thế này mà đến đây?"
Trong đầu trưởng khoa vốn tưởng tượng, với ngoại hình điển trai của Dung Tử Ẩn, cậu chỉ cần mặc một bộ quần áo sáng màu tươi tắn, ôm theo một chú ngỗng lông xù mềm mại là đã đủ thu hút ánh nhìn của mọi người.
Vừa có thể thể hiện hình ảnh năng động, khỏe khoắn của khoa Thú y, lại vừa bày tỏ sự yêu thương đối với động vật nhỏ.
Nhưng thực tế thì sao?
Nửa thân trên thì đỏ xanh lòe loẹt đến mức chói mắt, nửa thân dưới lại là một cái quần trông chẳng khác nào từ những năm 80, càng nhìn càng kỳ quặc.
May mà Dung Tử Ẩn dáng chuẩn, mặt đẹp, miễn cưỡng có thể gọi là phong cách retro. Chứ nếu đổi thành ai đó hơi mập một chút, thì bộ đồ này nhìn chắc không khác gì trò hề.
Trưởng khoa hít sâu một hơi, nhịn không được mà nói: "Tiểu Dung à! Tôi nhớ là tôi nói với cậu về phong cách tự nhiên, chứ không phải phong cách mô tả tự nhiên bằng chữ Hán!
"Dung Tử Ẩn mặt không cảm xúc đáp:"Đây là đồng phục của khoa Thú y.Trưởng khoa:... Nhưng cái cách phối màu này thì...Dung Tử Ẩn:Lúc đầu khi chọn đồ cho đợt huấn luyện quân sự, chính thầy là người quyết định.Trưởng khoa:Ngay cả con ngỗng của cậu cũng sẽ ghét bỏ cậu đấy!
"Dung Tử Ẩn nâng con ngỗng nhỏ chỉ chọn nhìn mặt cậu lên:"Có vẻ như không.Trưởng khoa:……
"Ba đòn liên tiếp, trưởng khoa hoàn toàn gục ngã. Nhưng thời gian không còn nhiều, đội ngũ đạo diễn phỏng vấn sắp đến nơi, bây giờ mà để Dung Tử Ẩn về thay quần áo thì không kịp nữa. Cuối cùng, một cô gái trong hội sinh viên đến giúp đỡ đã nghĩ ra một cách:"Hay là để đàn anh mặc thêm gì đó bên ngoài áo thun?"
"Mặc cái gì đây? Tìm đại một cái áo khoác mượn tạm sao?" Trưởng khoa dáo dác nhìn quanh, nhưng bây giờ đang là mùa hè, trời nóng nực thế này, ai lại mang áo khoác ra ngoài chứ?
Cô gái kia nhanh trí: "Áo blouse trắng của phòng thí nghiệm khoa Thú y thì sao?"
"Anh ấy cũng đang mặc quần trắng, áo blouse dài vừa phải, có thể che phần trên, lộ một chút áo thun bên trong cũng không sao. Nhìn sẽ không kỳ cục đâu."
Trưởng khoa nghĩ thấy cũng hợp lý, thế là đẩy Dung Tử Ẩn đi thay đồ.
"Mau lên! Đừng có phí hoài gương mặt này của cậu!
"Trưởng khoa đấm ngực dậm chân, nhìn cái áo ban nãy thôi cũng thấy đau mắt rồi. Dung Tử Ẩn thuận theo ý họ mặc áo blouse vào, quả nhiên, trông khác hẳn ngay lập tức. Cô gái trong hội sinh viên hành động nhanh nhẹn, chạy đi lấy thêm một cặp kính gọng vàng không độ cho Dung Tử Ẩn. Sau khi đôi mắt quá mức lạnh lùng của cậu được che bớt, hình tượng bác sĩ thú y ôn hòa, điển trai liền hiện ra, còn đẹp trai hơn cả những idol nổi tiếng hiện nay."Wow! Ba đẹp trai quá!
"Con ngỗng nhỏ vốn hay làm nũng với Dung Tử Ẩn lập tức muốn dán chặt vào người cậu, không ngừng gửi những trái tim yêu thương cho ông bố ngày càng đẹp trai của mình. Ngay cả trưởng khoa cũng không kìm được mà gật đầu lia lịa. Xem như đã vượt qua nguy cơ mất mặt. Mười mấy phút sau, đội ngũ đạo diễn cuối cùng cũng đến. Mà cùng đến với họ, còn có hai người sẽ là đồng đội của Dung Tử Ẩn trong chương trình lần này. Được biết, trong hai tháng tới, ba người bọn họ sẽ lấy danh nghĩa"kỳ tập kích" để đấu trực tiếp với những đội học bá đã giành chiến thắng trong các vòng trước.
Vì mỗi đội đều có ba thành viên, nên khi mời Dung Tử Ẩn, ban tổ chức cũng yêu cầu Đại học Nông nghiệp đề cử thêm hai người để làm đồng đội của cậu.
Và hai người vừa đến chính là những ứng cử viên mà trường đã chọn.
Vì Dung Tử Ẩn là nhân vật chính của buổi phỏng vấn, nên tổ đạo diễn đặc biệt sắp xếp khoa Thú y vào phần quay cuối cùng.
Như vậy, họ có thể dành nhiều thời gian hơn cho phần tư liệu mà không cần quá vội vàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!