"... Nhưng nếu, đây là cách huynh yêu thích... Ta sẽ cố gắng thử..."Mưa xuân quý như dầu, chỉ là trận mưa này đã kéo dài hai ngày liền, khiến những triều thần đang khổ sở chầu chực ngoài cổng cung lạnh thấu tim gan.
Nếu không phải hôm nay mưa đã ngớt, e là sẽ có vài người đổ bệnh.
Trầm Tử Khôn đứng giữa đám người đội mưa phùn lất phất, vẻ mặt trầm ổn bình tĩnh, ung dung hơn hẳn những người khác. Không thiếu kẻ muốn bắt chuyện với ông, nhưng đều bị ông dùng chiêu bốn lạng địch ngàn cân đẩy đưa, chẳng moi được đáp án chính xác nào.
Bỗng nhiên, cánh cửa cung đóng chặt im lìm hé mở một khe hở.
Ninh Hoành Nho dẫn theo vài người xuất hiện trước mặt họ.
Gã chuẩn xác gọi tên vài vị trọng thần trong triều, cộng thêm Trầm Tử Khôn, Vương Hoài Lỗ, Điền Thụy và hai vị lão Vương gia đang ở kinh thành, chỉ mời những người này vào trong.
Đối với những câu hỏi của người khác, Ninh Hoành Nho chỉ mỉm cười, không đáp lời.
Nhưng việc Ninh Hoành Nho xuất hiện trước mặt mọi người vốn đã là câu trả lời.
Bất luận hai ngày nay trong cung đã xảy ra chuyện kinh thiên động địa gì, Cảnh Nguyên Đế chắc chắn vẫn bình an vô sự.
Trước cổng cung cũng có người nhà họ Hoàng.
Khi Ninh Hoành Nho xuất hiện, không ít ánh mắt liếc về phía bọn họ, cố gắng tìm kiếm một chút sơ hở. Tiếc là màn mưa bụi mịt mờ đã che khuất tầm nhìn của mọi người, không thể nhìn rõ được gì.
Nhưng cung biến xảy ra, cũng chỉ có vài khả năng đó.
Bao nhiêu người trong lòng đoán là Thái hậu thì không rõ, nhưng sau khi Ninh Hoành Nho xuất hiện, bầu không khí trước cổng cung rốt cuộc cũng thay đổi.
Sự xao động bất an ban đầu cũng theo đó mà biến mất.
Đám vương công đại thần đi theo Ninh Hoành Nho vào cung, vừa bước vào cung đạo trang nghiêm dài dằng dặc, đã ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ.
Mùi hương ấy nồng nặc đến mức dường như bao trùm cả hoàng thành, chỗ nào cũng có, nồng đến gay mũi.
Vị lão Vương gia nọ ngửi thấy liền không nhịn được ho sù sụ; cũng có người dùng tay áo che miệng mũi để tránh hít phải mùi hương đó.
Ninh Hoành Nho dường như lúc này mới sực nhớ ra, khẽ cúi người với mọi người: "Hai ngày nay nô tài đi lại trong cung đã quen với mùi này, lại quên mất chư vị vẫn chưa quen, Từ Phương, dâng khăn che mặt cho chư vị đại nhân."
Một thái giám đi theo sau Ninh Hoành Nho bước lên, đưa khăn che mặt cho mấy vị đại thần, tuy trông có chút không ra thể thống gì, nhưng che vào rồi cũng đỡ được cái mùi nồng nặc kia phần nào.
Người dẫn đầu là lão Khang Vương, em ruột của Tiên đế, năm nay cũng ngoài năm mươi, đức cao vọng trọng. Người còn lại là lão Kính Vương, là vương gia dòng thứ, bình thường ít nói, coi như là nghe theo lão Khang Vương.
Lão Khang Vương nhíu mày: "Trong cung này, cớ sao lại có mùi nồng nặc như vậy?"
Ninh Hoành Nho thong thả đáp: "Bệ hạ hôm qua bị tập kích, thủ đoạn của tên tặc nhân kia quá mức kỳ lạ, cho nên khắp nơi trong cung đều rắc đầy hương liệu xua đuổi, tránh cho..."
Lời gã còn chưa dứt, đã thấy một tiểu đội thị vệ vội vã chạy qua trước mặt họ, thậm chí không kịp hành lễ.
Trong số đó, có hai người khiêng một người bị thương, cánh tay buông thõng của người nọ lộ ra cả xương trắng hếu, như thể bị vật sống gì đó gặm khoét thành một cái lỗ lớn.
Cảnh tượng thoáng qua ấy khiến người ta kinh hãi.
Mùi máu tanh hòa lẫn với mùi hương kỳ quái tạo nên một thứ mùi vị dị thường khác, khiến người ta đặc biệt khó chịu.
Trầm Tử Khôn nhìn vệt máu lốm đốm trên đất, chậm rãi nói: "Ninh tổng quản, những thị vệ kia bị ai làm bị thương?"
Ninh Hoành Nho đối với Trầm Tử Khôn luôn có thêm vài phần kính trọng. Gã cung kính đáp: "Bẩm Trầm đại nhân, những thị vệ này bị cổ trùng làm bị thương. Quý phi mưu toan điều khiển cổ trùng tập kích bệ hạ, sau khi bị ngăn cản, cổ trùng bạo động, tàn phá khắp cung đình. Cũng chính vì vậy, bệ hạ mới điều động quân đội trấn thủ hoàng thành, không cho bất cứ ai ra vào, là vì sự an toàn của chư vị."
Ninh Hoành Nho nói xong, ngẩng đầu nhìn các vị vương công đại thần trước mặt, lắc đầu thở dài.
"Dù sao thì, những con cổ trùng này đều ăn thịt người, nếu không sớm tiêu diệt, để thêm nhiều người vào cung, chẳng khác nào nộp mạng cho chúng ăn no."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!