Đến tháng Ba, bên ngoài tòa hoàng thành vốn luôn uy nghiêm tụ tập rất nhiều người.
Rất nhiều tú nữ từ khắp nơi đổ về kinh thành đang đợi ở cổng cung, lần lượt được dẫn đi kiểm tra thân thể. Tất cả những ai có khiếm khuyết về ngoại hình hay cơ thể đều sẽ bị loại ngay tại cửa ải này.
Đến quá trưa, bắt đầu có tú nữ lục tục được đưa vào Trữ Tú Cung.
Hậu cung vốn dĩ còn được coi là yên tĩnh, nay bỗng trở nên náo nhiệt.
Tuyển tú là đại sự hiếm có, người trong cung ai nấy đều bận rộn chân không chạm đất, sự náo nhiệt bên ngoài tuy chẳng liên quan gì đến Bắc Phòng, nhưng luồng sinh khí tươi mới được bơm vào hoàng cung khiến ngay cả con người dường như cũng có thêm chút sức sống.
Sức khỏe của Minh ma ma cuối cùng cũng khá hơn chút, không còn giam mình trong phòng suốt ngày nữa. Theo lời Hạm Đạm, tinh thần bà ta cũng tốt lên nhiều, ít đánh mắng người hơn.
Mấy ngày trước, Trần Minh Đức cũng nhận được tin tức.
Nói là Hà Diệp, tức Hà Diệp cũ, đã được ngỗ tác khám nghiệm tử thi, không có dấu vết bị ép buộc, hành động uống thuốc độc lúc đó hẳn là do Hà Diệp tự nguyện.
Bất kể bị ép buộc hay tự nguyện, thuốc, chắc chắn là do nàng tự mình uống.
Trước khi chết, Hà Diệp từng đến Vĩnh Ninh Cung vài lần, có tiếp xúc với cung nhân Gia Văn của Vĩnh Ninh Cung.
Gia Văn cũng thừa nhận bọn họ là bạn bè, Hà Diệp tâm trạng không tốt, có tìm nàng ta nói chuyện vài lần, ngoài ra không có tiếp xúc nào khác.
Thị vệ đã lục soát phòng của Gia Văn, cũng không tìm thấy dấu vết của thuốc độc.
Sự việc đến đây coi như đứt manh mối.
Trần Minh Đức không hề bất ngờ với kết quả này, còn Minh ma ma, lại càng không có phản ứng gì.
Đám cung nhân ở Bắc Phòng ngoài mặt thì không nói, nhưng trong lòng tự có suy đoán riêng.
Những cung nữ kia đối đãi với Minh ma ma tuy vẫn chu đáo, nhưng tuyệt nhiên không dám lại gần xun xoe nữa. Chẳng ai muốn mình trở thành Hà Diệp tiếp theo.
Sau khi có Hà Diệp mới, vì nàng quá tháo vát, làm hết bao nhiêu việc, đám cung nữ khác không biết có phải nảy sinh tâm lý đề phòng hay không mà ai nấy cũng trở nên năng nổ, tranh nhau làm việc.
Cuối cùng thì khi Kinh Trập đi lấy đồ ăn, không còn phải đi một mình nữa. Gần đây Hạm Đạm đi cùng cậu.
Đây vốn là chuyện tốt.
Nhưng Kinh Trập đã quen độc lai độc vãng, nhất là đi một mình, nếu có gặp Dung Cửu, muốn nói chuyện với hắn cũng tiện, có thêm người khác lại thành ra bó tay bó chân.
Tuy nhiên kể từ lần gặp trước, Dung Cửu không còn xuất hiện nữa. Chắc là do trong cung đang tuyển tú, thị vệ đều bị điều động đi cả rồi.
Dù sao thì đồ cũng đã làm xong, Kinh Trập cũng chẳng vội.
"Kinh Trập," Trên đường về, Hạm Đạm nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên lên tiếng, "Ngươi có cảm thấy..."
Nàng ngập ngừng một chút, "Hà Diệp, có chút kỳ lạ không?"
"Hà Diệp mới ấy hả?"
Hạm Đạm gật đầu.
Kinh Trập cau mày, cậu không thích bàn tán chuyện người khác với ai, nhưng Hạm Đạm đã hỏi, cậu liền kín đáo đáp lại một câu.
"Tránh xa một chút."
Vị Hà Diệp mới này quả thực rất tích cực, cũng rất được lòng người. Nhưng lại quá mức khéo léo lấy lòng người khác, đôi khi đến mức thái quá.
Tủ của Kinh Trập trước giờ đều khóa, đồ đạc của cậu cũng không cho người khác đụng vào, tự cậu sẽ dọn dẹp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!